Gần như đã khiến cô ta bị thương nặng.
Tiếng tim đạp từ tiếng kiếm như vậy kéo dài khoảng chừng mười lăm phút.
Cuối cùng cũng yên tĩnh.
Tô Minh chợt mở bừng mắt.
Trong đôi mắt sâu thẳm rõ ràng có hai luồng kiếm quang chợt loé lên.
“Phẩm cấp Vô Thượng?”, Tô Minh tự hỏi bản thân.
Nói thật, Tô Minh cũng không dám đảm bảo kiếm tâm của mình ở tầng cấp nào, nhưng chắc chắn không phải hoàng phẩm, huyền phẩm, địa phẩm, nhân phẩm, tầng cấp cao nhất là phẩm cấp Vô Thượng đúng chứ?
Thậm chí, còn cao hơn cả phẩm cấp Vô Thượng?
Dường như anh đã khá xem nhẹ kho tàng huyết mạch rồi.
Cũng đã đánh giá thấp kiếm ý Thiên Vẫn.
Sau đó, trong sự tự chủ, chín đại kiếm huyệt trong cơ thể Tô Minh toàn bộ đều quay về chốn cũ, tất cả kiếm ý đều ngưng tụ vào tim.
Bây giờ, mặc dù Tô Minh chỉ có một quả tim, nhưng quả tim này đồng thời cũng là kiếm tâm.
Tinh thần khẽ động thì sẽ vận hành kiếm tâm.
Trên ngón giữa chính là một luồng kiếm mang.
Theo bản năng anh chợt nâng lên.
Kiếm mang đi vào không gian.
Sau đó…
Toàn bộ không gian ở trên quảng trường, dường như đều bị cắt đứt.
Vô cùng kinh khủng.
Thậm chí, ngay cả tháp kiếm Phù Đồ đang ngủ say cũng khẽ chuyển động, như muốn thức tỉnh.
“Kiếm ý bát đoạn đỉnh phong?”, Tô Minh khá ngỡ ngàng.
Kiếm ý đã nâng cao rồi.
Hơn nữa, nâng cao đến cấp bậc rất kinh người.
Thẳng lên đến bát đoạn đỉnh phong.
Ngoài ra, vì hiện tại đã có tâm kiếm đạo nên Tô Minh cảm nhận được rất rõ ràng, lúc bản thân sử dụng kiếm ý thì có thể điều khiển theo ý của mình, rất dễ dàng, không cần dùng đến kiếm quyết gì cả, cũng không cần dùng Thần Kiếm gì để chịu tải.
Giống như kiếm ý đã biến thành hơi thở của anh vậy.
Mắt nhìn đâu thì chỉ tay ở đó là được.
Ngay cả Thiên Vẫn kiếm pháp, anh cũng không cần cố gắng vận dụng thi triển nữa, chỉ cần một suy nghĩ, một luồng kiếm mang Thiên Vẫn đã xuất hiện trên đầu ngón tay anh rồi.
Hơn nữa, tâm thức cũng giống vậy, cũng có thể khống chế độ lớn nhỏ, mạnh yếu, tốc độ, cấp độ ẩn giấu… của kiếm mang.
Thậm chí, muốn thêm pháp tắc không gian vào trong kiếm mang Thiên Vẫn, hay Âm Dương Sinh Tử Khí,… cũng có thể ở trong kiếm tâm hoàn thành.
Chỉ một câu nói, trước khi có kiếm tâm, Tô Minh cảm thấy tất thảy chiêu thức võ đạo, bản lĩnh võ đạo đều là tôi, anh, anh ta, phân chia rõ ràng, mạnh ai nấy làm, không có chính yếu và thứ yếu.
Nhưng bây giờ.
Anh đã có rồi.
Kiếm tâm như thể là não bộ của võ đạo.
Quản lý tất thảy mọi thứ.