Cả quá trình này, từ nhị trưởng lão, tam trưởng lão, đại trưởng lão và Phù Thanh Dung, Tô Minh chỉ mất ba hơi thở.
Đồng thời lúc này…
“Rầm…”.
Sau bốn đòn chắn lại Tiên Tắc Trường Hà, cuối cùng Phù Thông Hải cũng không trụ nổi, trảm đao trong tay cũng đã xuất hiện vết nứt.
Toàn thân ông ta bay ra ngoài, thân người cũng thương tích đầy mình, máu chảy đầm đìa, hơi thở gấp gáp, trông vô cùng thê thảm.
Phù Thông Hải kinh hãi và hoảng sợ, theo bản năng nhìn về phía Tô Minh…
Chỉ thấy, Tô Minh giẫm trên không trung rồi Tiên Tắc Trường Hà quay về phía sau anh.
Phù Thông Hải cũng bị ép đến đường cùng, trong lòng vô cùng sợ hãi và hối hận. Ông ta biết Tô Minh rất mạnh, là yêu nghiệt ngoài sức tưởng tượng… Vậy mà ông ta lại đánh giá thấp…
Nghe nói, Tiên Tắc Trường Hà của Tô Minh ở trong bí cảnh, bất luận là giao đấu với những oán thú hay giao đấu với Phù Dịch, tất cả đều vô dụng.
Nói cách khác, ông ta và người nhà họ Phù đều đánh giá quá thấp Tô Minh.
Trong bí cảnh, Tô Minh chỉ khiêm tốn, giấu mình quá kỹ, không thể hiện ra.
Chết tiệt!
Hiện giờ đám trưởng lão đều chết cả rồi.
Phù Dịch cũng chết!
Nhà họ Phù toi rồi!
Hai mắt Phù Thông Hải đỏ ửng, trong đầu chỉ có một suy nghĩ là giết chết Tô Minh, bất luận phải trả giá nào.
“Sinh Tử Đồ! Đi!”, Phù Thông Hải rống lên với vẻ điên cuồng, khí tức không giảm mà tăng lên nhiều.
Ông ta thiêu đốt nguyên thọ của mình, có thể thấy rõ Phù Thông Hải già đi rất nhanh.
Nhưng về khí tức đã từ cảnh giới Tiên Hoàng tầng ba tăng lên tầng năm. Đồng thời lúc này một trận đồ lập tức xuất hiện.
Trận đồ vô cùng lớn, bao trùm đất trời.
Trên trận đồ có vô số tiên tắc đang gào thét, cái nào cũng vô cùng linh hoạt.
Còn có vô số trận pháp thời thượng cổ viễn cổ xếp chồng lên nhau.
Có cả vô số đường ánh sáng sát phạt xuất hiện từ trên Sinh Tử Đồ khóa chặt Tô Minh.
Còn có tử khí điên cuồng bao trùm, chớp mắt cái như kéo tất cả không gian xung quanh vào nơi tử địa.
Những âm thanh gào rú như địa ngục bị lật tung, cảm giác vô số ác quỷ đến nhân gian.
Ánh sáng tử vong và ánh sáng sát phạt trên Sinh Tử Đồ, tốc độ càng lúc càng nhanh. Cả quảng trường như hóa thành hư vô, tất cả đều sụp đổ, phong hóa.
Vô cùng khủng khiếp!
Đám thành chủ Mai Tiên và Huyền Tinh Bình ở bên dưới đều lùi về sau, dùng hết tất cả phòng ngự chí bảo, tiên nguyên nhưng vẫn không cảm thấy an toàn, chỉ có thể tiếp tục tránh vào khe nứt không gian ở phía xa.
Sinh Tử Đồ quá khủng khiếp…
“Trấn!”, Phù Thông Hải hét rống lên.
Ngay lập tức, Sinh Tử Đồ xoay tròn với tốc độ khủng khiếp…
Cùng với cú xoay tròn đó thì từ cuối chân trời, từ hư không vô tận, từ sâu thẳm trong lòng đất đều có luồng sinh khí và tử khí ập tới.
Sinh Tử Đồ càng lúc càng ngưng tụ, khí tức ngút trời.
Hàng tỷ luồng ánh sáng bắn về phía Tô Minh càng lúc càng sống động hơn.
Tô Minh không hề né tránh, bởi vì muốn tránh cũng không tránh được. Sinh Tử Đồ đúng là lợi hại, tấn công chặt chẽ không chút sơ hở, muốn chạy cũng không chạy nổi.
“Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng!”, nhưng Tô Minh không hề sợ hãi mà bình tĩnh hét lên mấy chữ.
Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng hình thành nên chùm sáng bao quanh người anh.