Đừng nói là Trì Tiêu và Tô Minh, thậm chí thần tiên đến đây thì hôm nay cũng không cứu được học viện Hỗn Độn và nền văn minh Xương.
“Hiện giờ cậu chủ Trì Tiêu cảm thấy thế nào, còn dễ dàng hạ gục được mấy lão quái vật này không?”, Tô Minh nhìn Trì Tiêu, hỏi.
Sắc mặt Trì Tiêu khá buồn cười, có vẻ chấn động, có vẻ khó tin, kinh hãi, phẫn nộ, sốt sắng và lúng túng…
Hắn tính toán sai rồi, sai hoàn toàn.
“Vì vậy, kể cả tôi đồng ý làm anh vợ của anh thì anh có thực lực giúp tôi không?”, Tô Minh lại hỏi, trong giọng nói không nhận ra là có cảm xúc gì.
“Anh…”, hiện giờ Trì Tiêu rất muốn rời đi.
Hắn muốn đi, chứ không muốn dây vào mớ bòng bong này.
Hắn có chút sợ hãi. Hắn cứ tưởng mình ở cảnh giới Tiên Tôn là vô địch trong nền văn minh cấp một này, nhưng nào ngờ…
Tất nhiên, trước khi rời đi thì hắn phải giết chết kẻ sỉ nhục mình. Hắn biết, Tô Minh đang cố ý sỉ nhục mình và còn định cướp Tô Ly đi nữa.
“Nếu như không có thực lực giúp tôi thì giữ lại anh có tác dụng gì?”, một giây trước Tô Minh vẫn thản nhiên, không có thay đổi cảm xúc gì nhưng sau đó đột nhiên dấy lên sát ý rồi hét lớn.
Anh giơ tay lên rồi đập một cái.
Đột nhiên, một đường chưởng ấn đánh ra.
Trong không khí yên tĩnh nhưng nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi…
Thoắt cái đã đến trước mặt Trì Tiêu.
Con ngươi của Trì Tiêu như giãn nở, gần như sắp nổ tung, vô cùng kinh hãi…
Hắn có thể cảm nhận được mùi chết chóc.
Chỉ khi bị chưởng ấn khóa chặt thì mới biết được chưởng ấn này mạnh đến nỗi nào?
Đối phương ở cảnh giới Tiên Nhân thì làm sao có thể đánh ra được chiêu này? Trì Tiêu kinh hãi, chấn động đến nỗi tim gan như nổ tung, thậm chí quên cả phản đòn. Tất nhiên, kể cả có chống đỡ lại thì cũng không có tác dụng gì.
Chiêu thức này đã đến mức 50 long lực, phối hợp với quy luật không gian Bát Đoạn đỉnh phong thì đâu phải là một con kiến ở cảnh giới Tiên Tôn tầng bốn có thể chắn lại? Kể cả là thực lực của Trì Tiêu mạnh gấp mười lần thì cũng không thể chắn lại.
Tô Minh đánh ra chiêu này chẳng khác nào ‘giết gà dùng đến dao mổ trâu’.
“Không…!”, Trì Tiêu tuyệt vọng định chạy trốn nhưng hắn phát hiện ra không gian xung quanh đã hoàn toàn bị khóa chặt khiến hắn không thể nhúc nhích, lúc này như một khúc gỗ. Hắn tuyệt vọng rống lên, nhưng một giây sau hắn đã hóa thành một làn sương máu, thần hồn và thể xác đều hóa thành hư vô.
Trì Tiêu bị giết trong tích tắc….
Không khí trở nên yên tĩnh lạ thường.
Bất luận là học viên hay lãnh đạo cấp cao của học viện Hỗn Độn hay những quái vật của thành Hủy Diệt thì đều yên lặng như bức tượng.
Quá khủng khiếp!
Đúng là đả kích vào tận linh hồn.
Đó là Trì Tiêu ở cảnh giới Tiên Tôn tầng ba tầng bốn mà, một cảnh giới vô thượng mà nhiều người nằm mơ cũng không dám nghĩ đến… Vậy mà bị một chưởng tát chết.