Một người đột ngột mở miệng, cái miệng vốn dĩ không lớn đã mở rộng ra gấp 100 nghìn lần, cuồn cuộn khí màu đen ngưng tụ, giống như một lỗ đen quái dị đánh ra từ khoảng không.
Cái miệng lớn cử động, cắn về phía không gian của Tô Minh, nó thật sự chứa quy luật hủy diệt bát đoạn đỉnh phong.
Còn một vị thành chủ khác thì cả người được bao phủ ngọn lửa màu đen đỏ hệt như ma trơi, lượn lờ chung quanh, cực kỳ lớn, thiêu đốt cả trời đất.
Ánh lửa đen lẫn đỏ đó hóa thành một bộ xương có răng và năm móng vuốt lao về phía Tô Minh. Cấp bậc của ngọn lửa đó rất cao, nhiệt độ vực Hỗn Độn đang tăng lên với cấp số nhân dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa, ngay cả nhiệt độ trong lồng đỉnh Thần Ma cũng đang tăng lên.
Hơn nữa trong ngọn lửa này rõ ràng có chứa quy luật Hủy Diệt của bát đoạn đỉnh phong và quy luật ngọn lửa bán bộ cửu đoạn.
Cho đến nay hai vị thành chủ và Quỷ bà bà đều đã xuất chiêu.
Đại chiêu trời diệt đất hoàn toàn vây chặt lấy Tô Minh.
Trong lồng đỉnh Thần Ma chỉ còn lại sự im lặng tuyệt vọng, từng ánh mắt nhìn chằm chằm ra thế giới ở ngoài, nhìn chằm chằm vào Tô Minh…
Một nỗi thê lương không nói nên lời.
Sự tĩnh lặng không nói thành lời.
Rất nhiều người đã trào nước mắt.
Bởi vì chỉ cần có một chút phán đoán, có chút xíu lực cảm nhận thì có thể biết được đòn tấn công của ba người Quỷ bà bà chí mạng và kinh hoàng đến mức nào.
Tô Minh không… không có đường sống.
“Ly Nhi, nhắm… nhắm mắt lại đi!”, giọng Mộng Li Khinh Đàn khẽ run, hơi phức tạp, lẫn trong đó là sự thê lương.
Cô ta có thể làm một việc cuối cùng cho Tô Minh có lẽ là khuyên Tô Ly đừng nhìn cảnh tượng anh trai mình phải chết.
“Không, anh tôi là vô địch!”, Tô Ly lại cắn môi, cực kỳ kiên cường, không những không nhắm mắt lại mà còn mở to mắt nhìn Tô Minh, cố gắng không để mình rơi nước mắt.
Thế giới bên ngoài.
Bản thân Tô Minh…
Cảm thấy hơi nhàm chán.
Đã khiến ba người Quỷ bà bà xuất chiêu là muốn cảm nhận chút sức mạnh của ba người Quỷ bà bà, xem thử có gì bất ngờ không, nhất là Quỷ bà bà vẫn là người mà đời trước mình không giết được nên anh có phần mong đợi ở Quỷ bà bà, nào ngờ…
“Chỉ chút thực lực này thôi à?”, Tô Minh bỗng nói.
Vừa dứt lời.
Tô Minh bỗng ngẩng đầu lên trong thầm lặng, sau đó hét lên một tiếng: “Thuật Sinh Mạng Lưu Phóng!”
Trong tích tắc.
Một kiếm đó của Quỷ bà bà và đòn tấn công của hai vị thành chủ…
Đều rung chuyển.
Sau đó dừng lại.
Rồi… dần tan biến, nhanh chóng bị kéo đi và bị cướp mất năng lượng cũng như sức sống trong chiêu thức của đòn tấn công.