Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2411: C2411: Sẽ chết người đó



Cách đó không xa.

Khuôn mặt của Tiêu Quân ảm đạm bất định, mặc dù ông ta đã cố gắng khống chế, nhưng trong lòng lại xuất hiện sự ghen tị, chấn động, không cam chịu.

Ông ta cũng hiểu rất rõ về kiếm Vô Lượng, thậm chí còn là thành chủ.

Chính vì hiểu rõ, nên biết kiếm Vô Lượng trái đạo trời như thế nào.

Ông ta nằm mơ cũng muốn có được nó.

Trước đây ông ta đã từng thử qua rất nhiều cách, nhưng cũng không thành công.

Cuối cùng cũng chỉ có tuyệt vọng.

Nên ông ta từ bỏ.

Ông ta cho rằng, trên thế gian không một ai có thể có được sự đồng ý của kiếm Vô Lượng, càng đừng nói đến nắm lấy hay đánh thức kiếm Vô Lượng, cho dù là lại gần kiếm Vô Lượng trong vòng một bước cũng không ai có thể làm được.


Thực tế đúng là vậy, trong hơn một tỷ năm qua, vô số yêu nghiệt kiếm đạo đã từng thử chọn kiếm, nhưng kết quả ai cũng thấy được, cho dù là Huyền Diễm Thiên Lan trước đó, mình mang Vận Mệnh kiếm thể cũng chỉ có thể đến bước thứ hai rồi dừng lại.

Đúng như chúng ta tưởng tượng.

Nhưng không ngờ.

Hiện giờ...

Tiêu Quân chỉ hận không thể ra tay ngay lúc này!

Đi cướp lấy thanh kiếm.

Thế nhưng.

Ông ta không làm được.


Lúc này, kiếm Vô Lượng lại được đánh thức, vô số kiếm mang và kiếm vận hình thành một cái bọc truyền thừa, bao lấy Tô Minh.

Ai cũng không thể làm phiền Tô Minh, nếu không thì kiếm Vô Lượng sẽ tấn công.

Nghĩ đến đòn tấn công của kiếm Vô Lượng, Tiêu Quân dù tuyệt vọng, ghen tị đến mức điên cuồng cũng không dám!

Sẽ chết người đó!

“Không vội, không vội, không vội, đợi thằng nhãi đó tiếp nhận hoàn toàn kế thừa, thì nghĩ cách lấy kiếm Vô Lượng”, Tiêu Quân tự an ủi trong lòng: “Thằng nhãi này chỉ khoảng 30 tuổi, dù hắn có thể đánh thức kiếm Vô Lượng, vô địch trong thiên phú kiếm đạo, cũng không là sâu bọ gì trong cảnh giới Tiên Tôn, đợi đến khi kết thúc kế thừa, không có kiếm mang của kiếm Vô Lượng bao bọc bảo vệ, hắn sẽ là con kiến chờ giết thịt”.

Chỉ có nghĩ vậy, Tiêu Quân mới có thể bình tâm được một chút.

Ông ta không khỏi nhìn về phía Tống Cẩm Phồn: “Cẩm Phồn, hắn là...”

“Sư phụ, anh ấy là người đàn ông của con! Anh ấy là Tô Minh! Anh ấy có lợi hại không? Đến việc nhấc kiếm còn làm được!”, Tống Cẩm Phồn cực kỳ kích động, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, không khống chế được nên run nhẹ, khuôn mặt lộ vẻ kiêu ngạo, vô cùng kiêu ngạo.

Vốn dĩ, cô ta còn lo Tô Minh sẽ không được sư phụ đồng ý.

Nhưng không ngờ...

Người đàn ông của cô ta, rất mạnh mẽ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.