Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2433: C2433: Tại sao lại nói là tàn nhẫn



Một lát sau, Nam Phượng Vân vẫn mở lời, nói: "Là đạo tử của Đạo Hằng tông, đến từ nền văn minh cấp bốn".

Bà lão Trầm Yên gần như chết lặng

Cả người như rơi vào hầm băng!

Hình như bà ta đã xem nhẹ sự vô tình của chủ nhân rồi.

Hình như cũng đánh giá quá cao tình mẫu tử giữa chủ nhân cà cô chủ Chỉ Tình.

Quá ác độc.

Đạo Hằng tông là gì? Bà lão Trầm Yên hiển nhiên biết nó.

Đây là đối tượng mà văn minh Nam Khải vẫn luôn nịnh bợ.

Nền văn minh Nam Khải là bá chủ trong nền văn minh cấp ba, tất nhiên là họ sẽ muốn tiến thêm bước nữa.


Bọn họ nằm mơ đều khao khát được gia nhập nền văn minh cấp bốn.

Một khi trở thành một trong số đó, bọn họ sẽ có cơ hội tiếp xúc với các loại công pháp võ đạo, võ kỹ, tài nguyên,... trong nền văn minh cấp bốn, nhờ đó giúp cho nền văn minh Nam Khải phát triển vượt bậc.

Điều này chính là mơ ước của tất cả người tu luyện võ đạo của nền văn minh Nam Khải suốt hàng tỉ năm.

Trong đó có cả bà lão Trầm Yên...

Thế nhưng...

Nếu muốn thực hiện giấc mộng này, mà lại cần phải tàn nhẫn, dùng chính hạnh phúc của cô chủ Chỉ Tình để đổi lấy, bà lão Trầm Yên cảm thấy rất... thật sự rất...

Tại sao lại nói là tàn nhẫn?

Bởi vì bà ta đã từng nghe vài lời đồn về đạo tử của Đạo Hằng tông, dù sao Đạo Hằng tông vẫn có qua lại với căn minh Nam Khải.


Tuy vị đạo tử kia có võ thuật tuyệt đỉnh, nhưng... nhưng lại vô cùng tàn bạo!

Nghe nói, tuổi tác của vị đạo tử kia không lớn là bao, chỉ mới có mấy trăm triệu năm tuổi, nhưng mấy trăm vạn năm qua, có tới hàng trăm hàng ngàn thê thiếp, gần như cứ cách một khoảng thời gian, sẽ cưới vợ nạp thiếp, nhưng mỗi một người sau khi gả qua đều chẳng sống được bao lâu...

Gả cô chủ Chỉ Tình đến đó ư?

Vậy có khác gì bảo cô chủ Chỉ Tình đi tự sát chứ?

Hơn nữa còn là chết một cách tàn nhẫn.

"Đạo Hằng tông đã đồng ý rồi, chỉ cần gả Chỉ Tình qua đó, bọn họ sẽ lập tức trợ giúp văn minh Nam Khải thăng cấp trở thành dự bị cho nền văn minh cấp bốn", dường như Nam Phượng Vân biết Trầm Yên đang nghĩ gì, bà ta âm u nói, trong giọng nói còn có chút điên rồ: "Vì nền văn minh Nam Khải, hy sinh Chỉ Tình có là gì đâu".

"Chủ... chủ nhân, Trầm Yên hiểu... hiểu rồi", bà lão Trầm Yên run rẩy nói.

"Ừ, tôi định giết chết Tô Minh để diệt trừ mối họa, một khi đã yêu nghiệt như vậy, nếu giữ lại, sau này nếu Tô Minh biết được kết cục của Chỉ Tình, thì chắc chắn sẽ báo thù, tuy rằng bổn tọa không sợ, nhưng cũng không muốn dính vào đống rắc rối đó. Bây giờ, nhân cơ hội lúc Tô Minh còn non yếu, phải diệt cỏ tận gốc. Trầm Yên, bà là thuộc hạ trung thành nhất của tôi, đừng để tôi thất vọng", Nam Phượng Vân dứt lời.

Rồi bà ta cắt đứt chú đưa tin.

Chỉ còn lại bà lão Trầm Yên đứng sững tại chỗ.

Bà ta lặng im không nói gì một lúc lâu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.