“Không có gì đâu ạ”, Trì Thương Tuyết không nói ra, không lẽ nói, con gái của người đánh cược thua rồi, quy ước phải trở thành người của tên khốn kiếp kia sao?
Bản thân Trì Thương Tuyết tự nhận thấy mình là người nói lời giữ lời, không thể thu lại được.
Vậy mà thua cược!
Thì phải thực hiện được, ngay cả khi phẫn nộ.
Nếu đã muốn làm, hiện tại cô ta đã là người của Tô Minh, vâỵ nếu còn gì vướng mắc với Hình Lăng kia, đó không phải là lỗi của cô ta sao?
Đương nhiên, nỗi tức giận và bất mãn trong lòng cô ta nhất định sẽ phát tiết lên người Tô Minh, tên khốn, đừng tưởng bổn tiểu thư sẽ bỏ qua cho anh.
Nếu muốn bổn tiểu thư trở thành người của anh chỉ vỏn vẹn thông qua một giao ước là không đủ.
Hừ.
Đúng lúc này.
Bỗng nhiên có hai bóng người xuất hiện.
Hai bóng dáng này chính là lão Trang cùng Tô Minh.
"Lão Trang, ông đang làm gì vậy? Gây ra động tĩnh lớn như vậy, nếu như không phải chuyện gì quan trọng, ông xem tôi có cùng ông đánh một trận hay không", lão Tống là người đầu tiên trách mắng.
Lão Trang và Tô Minh trực tiếp trở thành tiêu điểm.
Đặc biệt là Tô Minh, tiêu điểm lớn nhất.
Tuổi đời chưa tới ba mươi còn là một khí tu.
Quá bắt mắt.
Một khí tu cũng dám quang minh chính đại tới Kiếp Tông?
Còn được đích thân thái thượng trưởng lão đưa tới.
Kỳ quái.
"Lão Trang, đây là…", Trì Chân Phong mở lời hỏi han.
Rất nghi hoặc.
Tất cả mọi người đều vô cùng ngờ vực
"Tông chủ, là như vậy, tôi và bốn người lão Tống quyết định muốn thu nhận Tô Minh làm đệ tử. Đã nhiều năm như vậy, năm người chúng tôi vẫn chưa từng có người đệ tử nào. Hôm nay, chúng tôi nhận một đệ tử, đương nhiên muốn long trọng hơn một chút, tốt xấu gì cũng phải cho tất cả mọi người của Kiếp Tông biết đến", lão Trang cười đáp, trong giọng nói cũng lộ ra sự vui vẻ cùng kích động đong đầy.
Bốn vị thái thượng trưởng lão như lão Tống vừa muốn nói điều gì đó.
Nhưng đã trực tiếp nhận được truyền âm từ lão Trang, tỉ mỉ thuật lại tình huống của Tô Minh.
Tên nhóc này, bốn vị trưởng lão đều đột nhiên nhìn về phía Tô Minh, ánh mắt cũng trở nên đờ đẫn.
Họ cứ nhìn chòng chọc anh như vậy, chỉ hận không thể nhìn xuyên thấu cả người anh.
Cùng lúc đó, trên sân võ đạo là một mảnh náo động.
Có thể không náo động sao?
Thái thượng trưởng lão muốn nhận đệ tử?
Đây là vinh quang tột cùng!
Là vinh hiển cực lớn.