Điểm đáng nói là, hiện tại đã gần mười nghìn năm trôi qua, trong sau núi Kiếp Tông, mặc dù mục đích chính là tu luyện thân thể, mài giũa nền tảng, mở mang kho tàng huyết mạnh, nhưng những phương diện khác của anh cũng không phải dậm chân tại chỗ, ví dụ như pháp nguyên không gian, vậy mà đã đạt tới giai đoạn ba hậu kỳ, cũng đã tương đối khoa trương. Dù cho trong mười nghìn năm nay, anh chỉ đôi khi mới nghiên cứu một chút về các thần thông pháp nguyên không gian, nhưng hiện tại anh đã nắm vững không dưới 100 loại thần thông pháp nguyên không gian, bên cạnh đó, mỗi thần thông đều đạt tới viên mãn, có thể nói là vô cùng điên rồ, cũng chính vì nguyên nhân sở hữu trình độ tinh thông trên phương diện pháp nguyên không gian như vậy mới có thể như cá gặp nước trong hư không.
Trên đường đi Tô Minh cũng không hề nhàn rỗi, cho dù trong mười nghìn năm nay vẫn luôn tu luyện rồi tu luyện, lúc này anh cũng không bỏ qua nửa ngày lộ trình, vừa hướng tới thành Ly Đỉnh vừa tu luyện ‘kiếm pháp Luân Hồi’.
Nửa ngày sau.
“Đến rồi”, Tô Minh rút khỏi trạng thái tu luyện, toàn thân giống như một người thường, khí tức trên cơ thể vô cùng thanh bình tầm thường, anh bước ra khỏi hư không, nhưng cũng không đi thẳng xuống, phía dưới là một tòa thành trì, nhìn từ trên không là một thung lũng trũng, có một điểm vô cùng bắt mắt chính là, toàn bộ bốn phía xung quanh của thung lũng này đều là núi lửa đang hoạt động, nhiệt độ hơi cao, tỷ trọng thuộc tính hỏa trong không khí rất lớn, thung lũng không quá rộng lớn, nhưng các tòa nhà kiến trúc cực kỳ dày đặc. Do đó, có thể dung chứa con người, yêu thú, yêu ma… cũng có thể tính là nhiều, tòa thành trì trong thung lũng rất phồn hoa, hơn nữa, có thể vì sức chứa của tòa thành trì này đặc biệt lớn, nhân loại và yêu thú, yêu ma… đều có thể cùng tồn tại, do đó, phong cách kiến trúc cũng tràn ngập phong tình dị vực.
Trên không được bao trùm bởi trận pháp, còn không phải là một lớp trận pháp đơn giản, dù cho cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát thông thường muốn trực tiếp thâm nhập vào trong thành trì cũng là rất khó, vô cùng khó.
Vì vậy, ngay cả khi thành Lý Đỉnh không quy định rõ ràng mọi tu giả võ đạo khi muốn vào thành đều phải đi qua cổng chính nhưng trên thực tế, 99,99999% tu giả võ đạo đều phải thông qua cổng chính và còn phải giao nộp một khoản tài nguyên võ đạo không nhỏ giống như cắt thịt như phí vào thành.
Tất nhiên, nếu ai đó có thể không đếm xỉa tới lớp trận pháp được bao bọc xung quanh kia đều có thể cưỡng ép vào thành, điều này ngược lại phù hợp với quy định của thành Ly Đỉnh, thậm chí thành Ly Đỉnh còn rất khuyến khích bởi những người có thể mạnh mẽ phá vỡ trận pháp để vào thành đều là những sự tồn tại với thực lực lớn mạnh chân chính, thành Ly Đỉnh vô cùng hoan nghênh và có chính sách đãi ngộ đặc biệt đối với những trường hợp này.
Tô Minh dễ dàng xé ra một lỗ hổng trên bề mặt trận pháp.
Tiến vào trong thành.
Vừa vào thành, gần như không cần cố ý tìm kiếm, thoạt nhìn liền thấy được Trì Thương Tuyết.
Không còn cách nào khác, Trì Thương Tuyết lúc này đang cùng một cô gái khác đang đứng đối mặt trên một đài chiến đấu rộng lớn, hơn nữa xung quanh đài chiến đấu là đám đông tấp nập tạo nên một khung cảnh khá lớn, sợ rằng có tới hàng nghìn tới hàng chục nghìn người vây xem, họ đều là những người trẻ tuổi, có con người, yêu thú, yêu ma…
Tô Minh không thể không chú ý tới Trì Thương Tuyết.
Anh đứng trên khe hở trong không gian thực tế ảo.
Anh không trực tiếp đi xuống, mà chuẩn bị quan sát trước.
Tuy nhiên, anh khẽ nhăn trán, bởi tình trạng của Trì Thương Tuyết lúc này trông không được tốt lắm, trên vai cô có một vết thương sâu hoắm, máu tươi không ngừng trào ra, xương vai trắng cũng đứt lìa tới chói mắt, phải biết rằng, Trì Thương Tuyết là một thể tu, có thể làm cơ thể cô bị thương nặng đến mức độ này là không dễ dàng.
Ngoài ra, Trì Thương Tuyết lúc này đang nửa quỳ trên mặt đất.