Nói xong, Mạc Thanh Nhạn lại nhìn Tô Minh, nói: “Cậu chủ Tô Minh! Không biết có thể mời cậu đến chỗ tôi uống rượu đàm đạo không?”
Lời nói vừa dứt thì không khí lập tức yên lặng khác thường.
Mạc Thanh Nhạn mời Tô Minh đến chỗ ở của cô ta? Trời ơi!
“Được! Nhưng có thể đợi mấy phút không? Tôi muốn giết một người trước”, Tô Minh cười nói, ánh mắt nhìn Ngô Đằng, tận sâu ánh mắt là sát ý.
Ý gì đây?
Hư không vốn đã hỗn tạp rồi đột nhiên lại yên tĩnh lạ thường Những tu giả võ đạo đứng trên tàu con thoi tác chiến và cả một số tu giả võ đạo trên thành Kỷ Nguyên đều nhìn Tô Minh. Họ đều trợn trừng mắt lên, chỉ cảm thấy tai mình hình như xuất hiện cảm giác?
Thậm chí hư không hỗn loạn đều ngưng động, ngay cả Mạc Thanh Nhạn cũng vô cùng kinh ngạc.
Cô ta hiểu thực lực của Tô Minh hơn bất cứ ai. Hôm đó, Tô Minh thể hiện ra thực lực ở thành Ly Đỉnh là vô cùng khủng khiếp. Kể cả không bằng mình nhưng không kém hơn là bao. Huống hồ, Tô Minh còn trẻ như vậy, đúng là chấn động.
Nhưng mặc dù như vậy, đây vẫn không phải là lý do mà Tô Minh có thể lấy dũng khí đi giết Ngô Đằng.
Đó là Ngô Đằng.
Là Thất trưởng lão của tổng viện.
Là người có thực lực ở cảnh giới Hồng Minh tầng năm.
Kể cả là bản thân Mạc Thanh Nhạn thì hiện giờ cũng không phải là đối thủ của Ngô Đằng.
Trong lứa thanh niên, theo như Mạc Thanh Nhạn thấy, mặc dù không muốn thừa nhận, mặc dù vô cảm với Cố Thần nhưng có lẽ chỉ có một mình Cố Thần mới giết được Ngô Đằng thôi.
Tô Minh phẫn nộ như này đúng là mất trí rồi.
Mạc Thanh Nhạn biến hình một cái là đã đến trước mặt Tô Minh.
Cô ta làm như này là muốn bảo vệ Tô Minh.
“Cậu chủ Tô! Quân tử trả thù mười năm vẫn chưa muộn, đừng kích động”, Mạc Thanh Nhạn thấp giọng nói, nghiêm túc nói. Cô ta rất ngưỡng mộ Tô Minh, hơn nữa cô ta còn là cháu gái của Mạc Châm Sơn, từ nhỏ đã biết được tất cả những gì Cố Hoàng Sí phải chịu. Cô ta cũng biết Cố Hoàng Sí là đệ tử duy nhất của ông nội mình, còn Tô Minh là đệ tử của Cố Hoàng Sí. Vì vậy, Mạc Thanh Nhạn rất gần gũi với Tô Minh, tất nhiên muốn bảo vệ anh.
“Thanh Nhạn! Tránh ra! Có người muốn giết tôi thì tôi sẽ cho hắn cơ hội. Cô cứ yên tâm, nể mặt thầy nên tôi sẽ không lấy mạng hắn đâu”, Ngô Đằng cười nói, chỉ có điều nụ cười tàn nhẫn vô cùng.
Ngô Đằng cũng là đệ tử của Mạc Châm Sơn, mặc dù chỉ là đệ tử ký danh.
Vì vậy, Ngô Đằng coi như là sư đệ của Cố Hoàng Sí, còn Tô Minh lại là đệ tử của Cố Hoàng Sí.
Có mối quan hệ này, nói ra thì hắn ta không thể giết Tô Minh được.
Tất nhiên Mạc Thanh Nhạn sẽ không tránh ra, cô ta ra hiệu cho Tô Minh mau chạy đi.
Có cô ta ngăn cản thì Ngô Đằng có hỗn xược đến mức nào thì cũng không dám làm cô ta bị thương.
Nhưng….
“Ý tốt của cô Mạc tôi xin nhận nhưng tôi vẫn phải giết người này”, Tô Minh lên trước một bước rồi đứng ra.
“Anh…”, Mạc Thanh Nhạn có chút sốt sắng, vừa định nói gì đó thì…