“Xếp thứ 1 quả nhiên là cậu chủ Cố Thần. Hơn nữa đánh giá về Cố Thần là vô cùng đáng sợ. Đối thủ của anh ta chính là bản thân anh ta. Đứng thứ nhất của đại hội Tổng Viện chỉ là cú dạo chơi với anh ta”.
“Xếp thứ 7 là ở phân viện sao? Thật hay đùa đấy? Người này tên là Khưu Diêm, đến từ học viện Kỷ Nguyên Hỗ Tự. Người này còn trẻ, chỉ 1450000 tuổi. Theo như đánh giá thì nếu người này luyện đại ma cổ thân đến cực điểm thì hoàn toàn có cơ hội khiêu chiến với bất cứ ai trong tổng viện, ngoại trừ Cố Thần”.
“Tôi thấy Mạc Thanh Nhạn mới khiến người khác mong đợi nhất. Nghe nói cô ấy là người đẹp số một của thành Kỷ Nguyên, chắc hẳn nhan sắc kiều diễm lắm? Dù sao thì cô gái có thể khiến cậu chủ Cố Thần theo đuổi nhiều năm thì chắc phải có nhan sắc và tài năng hơn người rồi?”
“Kỳ đại hội này, phân viện chắc trở thành trò cười chăng? Mặc dù có được Khưu Diêm nhưng một cây chẳng làm lên khu rừng. Trong top 100, ngoài Khưu Diêm thì phân viện chỉ có 4 người, là lần ít nhất của phân viện có thí sinh lọt top 100”.
…
Những tiếng bàn luận sôi nổi, phấn khích, ai cũng gân cổ lên nói đến nỗi đỏ mặt tía tai.
Có thể thấy không khí vô cùng náo nhiệt.
Đột nhiên…
Không biết ai từ hư không xa xôi đến, kích động hét lớn: “Mau mau! Mau đến nhà họ Cố xem đi. Tên phế vật Cố Hoàng Sí thật sự… Thật sự dẫn theo đệ tử của mình quay về, thậm chí… Thậm chí tên Tô Minh ban nãy còn giết chết Thất trưởng lão của tổng viện ở ngoài thành. Thất trưởng lão ở cảnh giới Hồng Minh tầng năm mà chết trong tích tắc. Trời ơi! Mọi người không nhìn thấy đâu, khủng khiếp lắm… Tô Minh năm nay mới hơn 10000 tuổi, trẻ kinh khủng. Phải rồi, còn có Mạc Thanh Nhạn… Cô ta quen biết Tô Minh, còn đặc biệt mời Tô Minh đến nơi ở của mình ăn cơm uống rượu nữa”.
Giọng nói run rẩy nhưng không kém phần phấn khích lập tức lan truyền khắp phố phường, dường như ai cũng nghe thấy. Đặc biệt là những tu giả võ đạo đang tụ tập ở trước Tiên Cơ Lâu nghiên cứu cuốn ‘Phân tích dự đoán trận đấu’. Họ là những người rất có hứng thú với đại hội lần này, lúc này họ cũng ngẩng đầu lên. Lúc đầu là trầm ngâm, sau đó sắc mặt đỏ ửng lớn tiếng hét: “Thật hay đùa? Gạt người à? Rõ là vớ vẩn?”
Miệng thì nói vậy nhưng thoắt cái họ đã biến hình đi về phía nhà họ Cố.
Và đây chỉ là hình ảnh thu nhỏ thôi. Có thể nói, việc Tô Minh và Cố Hoàng Sí đến nhà họ Cố khiến cả thành Kỷ Nguyên đều chấn động.
Rất nhanh…
Tàu con thoi chiến đấu của Hạp Tự đã đến phía trước phủ đệ của nhà họ Cố.
Lấy dinh thự của nhà Cố là trung tâm hướng ra khu vực xung quanh hàng chục kilomet đều là biển người đông nghịt, phóng tầm mắt từ trên cao nhìn xuống, phía dưới giống như một tổ kiến, vô cùng đồ sộ.
Vô số người ngẩng đầu nhìn lên chiếc tàu con thoi của Hạp Tự mà hưng phấn.
Trên tàu con thoi.
Biểu cảm của Cố Hoàng Sí ánh lên sự phức tạp không thể nói thành lời.
Khi con tàu chậm rãi hạ cánh và đáp xuống trước cửa phủ đệ nhà họ Cố, ánh mắt của Cố Hoàng Sí càng thêm thăng trầm, khí tức dao động rất lớn.
Phủ đệ nhà họ Cố vẫn vậy.
Vẫn là dáng vẻ trong ký ức.
Thuở niên thiếu, ông đã bao lần bước chân vào từ vòm cửa của phủ đệ này?