Không thể nào chấp nhận được!
Ngày ấy, khi Tô Minh tiêu diệt nhà họ Cố, lúc chiến đấu với ba vị lão tổ của nhà họ Cố, anh đã sử dụng Thái U Hỏa.
Nó rất mạnh, trong nháy mắt đã giết chết ba vị lão tổ.
Thế nhưng, tuy khi đó Thái U Hỏa rất mạnh, nhưng vẫn còn nằm trong phạm vi lý giải được, còn bây giờ thì...
Không thể nào hiểu nó được, nó đã không còn là thứ võ đạo thuộc tính Hỏa có thể lý giải được.
Là ác mộng ư?
Hà Nhiếp run rẩy nâng tay lên, dụi hai mắt mình, tiếc rằng, sự thật chính là sự thật, dẫu có dụi mắt như thế nào thì cũng chẳng thay đổi được gì.
Hà Nhiếp nào hiểu được dưới tình huống sinh mệnh lực đầy đủ, uy lực của Thái U Hỏa có thể tăng vọt gấp bội lần!
Dù ông ta không phục, cũng phải kìm lại.
Lúc này.
Bằng mắt thường có thể thấy được, Thái U Hỏa đang cuộn trào vô cùng dữ dội, kiếm pháp mà Cố Thần đang liều lĩnh thi triển, những kiếm quang đang kéo dài ấy thế nhưng lại bắt đầu run rẩy, bắt đầu vùng vẫy, bắt đầu lùi bước! Trên con đường kiếm đạo từ trước tới nay, kiếm quang vẫn luôn kiên cường, ấy vậy lại dần trở nên sợ hãi.
Sau đó.
Thiêu đốt.
Kiếm quang kia đầu đã bị ngọn lửa màu tím hồng nuốt chửng.
Đến cả tro cốt cũng chẳng còn sót lại.
"Không!", Cố Thần tuyệt vọng gào thét.
Vào lúc này, khát vọng sống sót bùng lên trong anh ta.
Trong lúc gào thét, đầu tiên, anh ta vận dụng hết tất cả Tiên Nguyên còn sót lại trong cơ thể mình, không hề do dự, không chút dư thừa, bao phủ xung quanh cơ thể mình, tạo thành một cái lồng Tiên Nguyên, hòng mưu toan ngăn chặn đòn đánh của Tô Minh.
Tiếc rằng...
Nó có ích gì không? . ngôn tình ngược
Cảnh tượng trước mắt chẳng khác nào đao chặt thịt bổ dưa hấu, biển lửa vô tận Thái U Hỏa vừa mới vụt qua, cái lồng Tiên Nguyên bao phủ quanh người Cố Thần nhanh chóng biến thành hư vô.
Cố Thần như đang định gào thét cái gì đó, nhưng lại không có âm thanh gì, bởi lẽ, anh ta cũng đã bị biển lửa nuốt chửng.
Bao gồm cả thân thể lẫn thần hồn, tất cả đã bị ngọn lửa nuốt chửng thành hư vô.
Người chết không thể chết thêm lần nữa.
Trận chiến gây cấn hồi hộp, tưởng chừng như bất phân thắng bại, có một không hai mà mọi người vô cùng mong đợi, thế nhưng kết quả lại là Tô Minh giải quyết dễ dàng như trở bàn tay, bất kể là hình thức hay thời gian tiêu tốn, tất cả đều khiến cho người ta cảm giác như chẳng đáng cho Tô Minh làm nóng người nữa, dễ dàng giải quyết cứ như cả hai không cùng một cấp độ vậy.
"Giả, tất cả đều là giả, ha ha ha, tất cả đều là giả, ha ha ha...", ở một góc của võ đài trong hưu không, Cố Vân Chu la lối một cách khó hiểu, tóc tai bù xù, trông ông ta có vài phần thần kinh, vừa khóc vừa cười, hơi thở vô cùng hỗn loạn, dường như đã tẩu hỏa nhập ma rồi.
Cố Vân Chu bị kích thích đến mức tâm cảnh vỡ nát, võ đạo chấm hết, ngay cả thần hồn cũng rơi vào trạng thái hỗn loạn.