Ý nghĩa lớn nhất của kiếm phù chính là ở chỗ này.
"Ừ được", Mạc Thanh Nhạn không khách sáo, nhận lấy nhẫn không gian, đáy lòng hơi ngọt ngào.
Hai người đi ra lầu các, Diễm Huyền Kình đã chờ ở bên ngoài.
"Thằng nhãi Tô, cô nhóc Mạc, hồi hộp không?", Diễm Huyền Kình trêu ghẹo: "Theo lão phu biết, ba người trẻ tuổi giành được ba danh ngạch cuối cùng tiến vào bí cảnh lần này của vương triều Cửu Minh đều không đơn giản, lão phu cũng rất vất vả mới thăm dò được tên họ và thông tin cơ bản của ba người này, hai người hãy ghi tạc đáy lòng".
"Trong ba người này, đầu tiên phải nói đến con trai độc nhất của Tam Vương gia vương triều Cửu Minh, cũng là hoàng tử có huyết thống dòng chính hoàng thất của vương triều Cửu Minh, tên là Minh Thương. Người này tuổi không lớn lắm, thậm chí còn chưa đến mười triệu tuổi, nhưng được mệnh danh là một trong tam đại yêu nghiệt của thế hệ trẻ trong vương triều Cửu Minh".
"Kẻ này cực mạnh! Mặc dù chỉ là cảnh giới Hồng Mông tầng thứ năm nhưng có tin tức chuẩn xác rằng hắn ta đã từng ung dung đánh chết tu giả võ đạo cảnh giới Hồng Mông tầng thứ chín đỉnh phong!"
"Trong âm thầm, kẻ này thậm chí có khả năng cực lớn sẽ bước lên vị trí Đế Vương đời tiếp theo của vương triều Cửu Minh, bởi vì mấy vị hoàng tử của đế vương đương nhiệm vương triều Cửu Minh cũng không quá ưu tú, so với Minh Thương thì có chênh lệch quá xa".
"Không chỉ thế, Minh Thương này hình như còn là người có trình độ kích hoạt huyết mạch cao nhất trong vòng một tỷ năm gần nhất của vương triều Cửu Minh, rất được mấy vị lão quái vật của hoàng thất vương triều Cửu Minh xem trọng!"
"Thằng nhãi Tô, nếu như con gặp phải Minh Thương thì nhất định phải thật cẩn thận, đương nhiên, có thể không gặp được là tốt nhất".
"Dù sao, mục đích lớn nhất khi tiến vào bí cảnh Chúng Sinh vẫn là những kỳ ngộ và bảo bối kia, không cần nhất thiết phải tranh đấu một mất một còn với Minh Thương!"
...
Tô Minh ghi tạc đáy lòng, nghiêm túc nhẹ gật đầu.
Ánh mắt sư tôn Diễm Huyền Kình tinh tường cỡ nào? Nếu ông ta trịnh trọng căn dặn thiên tài phải cẩn thận, còn là hoàng tử của nền văn minh cấp bảy cao nhất, Tô Minh tuyệt đối sẽ không tự đại, xem thường.
"Ngoài Minh Thương ra còn hai người khác, một người tên là Hoắc Lĩnh, một người tên là Hà Phác", Diễm Huyền Kình tiếp tục nói.
"Hai người này cũng cực kỳ ưu tú, dù sao, so với Hồng Nhàn, bọn họ ít nhất cũng mạnh hơn mười lần trở lên. Hai người này đều là cảnh giới Hồng Mông tầng thứ bảy, cũng có được thực lực chiến đấu vượt cấp. Hoắc Lĩnh là đích nữ của nhà họ Hoắc, quý tộc lâu đời của vương triều Cửu Minh, cũng là học sinh nội viện mạnh nhất của học viện võ đạo Hoàng Gia vương triều Cửu Minh, còn là đệ tử của viện trưởng học viện võ đạo Hoàng Gia, hiển nhiên không hề đơn giản. Hơn nữa, điều con phải chú ý đến Hoắc Lĩnh nhất là cô ta có được thiên phú không thể tưởng tượng tại đạo ẩn nấp, bởi vì nhà họ Hoắc vốn là thế gia ẩn nấp đứng đầu vương triều Cửu Minh. Trong số năm thế lực ám sát xếp hạng đầu vương triều Cửu Minh, có bốn cái là nhà họ Hoắc khống chế công khai hoặc khống chế âm thầm".
"Về phần Hà Phác, kẻ này có lai lịch rất thần bí, dù là lão phu cũng không điều tra được tin tức gì đặc biệt. Chỉ biết kẻ này là một tên điên chiến đấu, vô cùng hung ác, gã ta có rất nhiều trận chiến dựa vào thái độ không muốn sống mà thắng được, phương thức chiến đấu với người khác chính là liều mạng lại liều mạng".
...
...
Tô Minh cũng nhẹ gật đầu, đều ghi tạc đáy lòng.
"Đương nhiên, nhóc Tô, con cũng không cần sợ hãi. Lão phu cảm thấy, dù là ba người của vương triều Cửu Minh cũng không nhất định là đối thủ của con, trước mắt, con tuyệt đối là người yêu nghiệt nhất lão phu gặp được thậm chí nghe nói qua trong cả đời này. Chỉ nói đến thiên phú võ đạo, con là vô địch. Lão phu chờ mong thu hoạch lớn chỉ con mới có thể có bên trong bí cảnh Chúng Sinh", Diễm Huyền Kình lại khích lệ Tô Minh hai câu, nhìn sang Mạc Thanh Nhạn: "Cô nhóc Mạc, điều cô phải làm là lấy được Chúng Sinh tuyền trong bí cảnh, và còn sống nguyên vẹn ra khỏi bí cảnh".