Nhìn tổng quát vào lịch sử của muôn vạn thế giới, số lượng người có thể vượt qua Vạn Tượng để tiến vào Vô Cực có thể đếm được bằng một bàn tay, còn về phần trên đó, căn bản không có khả năng, nó chỉ là lý luận, không có ví dụ thực tế.
Mà đến thời đại ngày nay, cảnh giới Nguyên Vô Cực cho dù chỉ là tầng một cũng đủ có thể giết chơi đàn áp mọi cảnh giới bên dưới khác.
Phải biết rằng, rất nhiều chủ nhân của nền văn minh cấp chín cũng chỉ là cảnh giới Nguyên Vạn Tượng tầng tám, tầng chín mà thôi, khoảng cách đạt tới cảnh giới Nguyên Vô Cực như chênh lệch giữa trời với đất.
Ngay cả Thiên nữ Tạo Hóa ở tại thời kỳ đỉnh phong, được mệnh danh là sự tồn tại sở hữu lực chiến đấu tuyệt đỉnh trong lịch sử muôn vạn thế giới cũng chỉ là cảnh giới Nguyên Vô Cực tầng một mà thôi.
Mà vị chủ nhân Không Gian trước mắt này vậy mà đã đạt tới cảnh giới Nguyên Vô Cực rồi?
Quá đáng sợ.
Thậm chí nếu suy nghĩ cẩn thận, tiếp đó một khi chủ nhân Không Gian giành được tâm Tạo hóa sẽ còn tiếp tục tiến bộ, nếu may mắn còn có thể trở thành cường giả đạt tới cảnh giới Nguyên Vô Cực tầng hai đầu tiên trong lịch sử thế giới.
Do đó, cũng không trách tâm trạng của Luyện Phù Sinh lúc này lại dao động kịch liệt và có thái độ kính sợ đối với chủ nhân Không Gian như vậy.
“Chấp nhận số mệnh đi, dưới sức mạnh tuyệt đối, lại giãy giụa cũng chỉ là uổng công”, chủ nhân Không Gian liếc nhìn Ngư Dung Băng một lần nữa, vừa nói, rõ ràng tốc độ cuộn trào và đè ép của hàng trăm triệu lớp không gian lên Ngư Dung Băng càng nhanh hơn, nhanh tới mức giống như ảo ảnh, tới mức giống như tất cả vẫn đang đứng im không xê dịch, cảnh tượng mà tinh thần và con mắt có thể nắm bắt được là không giống nhau.
Ngư Dung Băng vật lộn càng thêm mãnh liệt.
Khí tức của cô cũng ngày càng yếu.
Thậm chí dưới sự áp bách của không gian vô tận, võ đạo hàn băng của cô vậy mà bắt đầu có xu hướng phân tán.
Lúc này.
Bên cạnh lò luyện hồn.
Màn hình tiên nguyên phát sóng mọi thứ vô cùng sắc nét.
“Thiên nữ, mọi chuyện sắp kết thúc rồi, chủ nhân Không Gian đã bước tới trình độ kia, mà cô, chỉ còn lại một tia chấp niệm thần hồn cuối cùng mà thôi, được cái này mất cái kia, nếu chủ nhân Không Gian bằng lòng có thể hủy diệt hoàn toàn thần hồn của cô rồi, không phải sao?”, Băng Quỷ Đạo Nhân nói xa xăm, trong giọng nói còn mang theo chút phấn khích và chờ mong.
“Băng Quỷ, mấy người các ông cuối cùng căn bản không thể giành được bất kỳ phần nhỏ nào tâm Tạo Hóa đâu, chủ nhân Không Gian đã đạt được tới bước kia sẽ thành thực phân chia một phần ba tâm Tạo Hóa theo thỏa thuận ban đầu với các ông sao? Ông chắc chắn hắn ta không độc chiếm?”, thiên nữ Tạo Hóa hỏi vặn lại.
Băng Quỷ Đạo Nhân nghe vậy liền rơi vào trầm mặc, ánh mắt vốn tràn ngập hưng phấn và chờ mong kia trở nên u ám và lo lắng.
Một lúc lâu sau.
"Điều đó không cần thiên nữ phải bận lòng, tôi chỉ cần biết cô và tên đàn ông của cô cuối cùng đều phải chết, vậy là đủ rồi!", giọng nói đầy oán độc của Băng Quỷ Đạo Nhân vang lên, giơ tay chỉ vào màn hình tiên nguyên:
"Tô Minh đó chính là một tên rác rưởi, một tên phế vật may mắn mà thôi! Thiên nữ, không biết rốt cuộc cô đã nhìn trúng điểm gì của tên nhóc chết tiệt đó?
Thiên nữ, cô mở to mắt ra xem, tên nhóc đó của cô ngay cả người phụ nữ của bản thân cũng bảo vệ không nổi. Hắn chính là một tai tinh không phải sao? Ngư Dung Băng kia rõ ràng đã kế thừa được di sản của chủ nhân Băng Hàn, trở thành chủ nhân tân nhiệm của nền văn minh Băng Hàn, nhưng vì nguyên nhân là người của tên nhóc đó mà khăng khăng muốn trả thù cho hắn, tự đâm đầu vào chỗ chết, phía sau không phải là một kết cục bi thảm sao?