“Ha ha! Tô Minh được lắm”, Tô Ương ngây ra một lúc, sau đó cười ha ha, đứng dậy nói.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Tô Minh, đôi mắt đầy vẻ oán hận.
Tô Minh cố ý nhắc lại chuyện hôm đó ở trái đất hắn ta suýt bị Tô Minh giết chết.
Đó là nỗi nhục lớn nhất đời hắn ta, cũng là ký ức không thể nào quên.
Vậy mà Tô Minh cố ý nhắc lại.
Chết tiệt!
Đáng chết!
Đáng chết một trăm triệu lần!
Khí tức trên người Tô Ương không ngừng sục sôi, suýt nữa không khống chê được.
“Mời!”, Tô Minh cũng đứng lên rồi làm tư thế mời với Tô Ương.
Hai người đi ra khỏi đình rồi đi đến khu đất trống ở quảng trường.
Hai người mặt đối mặt.
“Tô Minh! Ra tay đi!”, giọng nói Tô Ương khàn khàn, dường như vì quá kích động nên biến giọng.
“Anh chắc chắn?”, sắc mặt Tô Minh trở nên quái dị.
Sau đó Tô Minh trực tiếp ra tay.
“Quy vu trần ai”, Tô Minh giơ tay lên và tung ra quyền này.
Cảm giác không khí yên tĩnh, trầm lặng, cái chết như sắp ập đến, giống như khí tức bao trùm khắp nơi.
vượt qua cả không gian và thời gian.
Chỉ có chưởng ấn lao về trước rồi đập về phía Tô Ương.
Quyền này ra tay như bao trùm khắp đất trời.
Hàng triệu người ở quảng trường Chiến Uyên đều cảm thấy máu mình chảy ngược, mắt đỏ ửng tia máu.
Vô vàn tiếng gào hét điên cuồng dường như ngăn lại tất cả.
Tô Minh ra tay khiến khí tức của chưởng ấn mạnh ngoài sức tưởng tượng.
Đây là quyền của cảnh giới Chân vương sao?
Đùa gì vậy?
Đúng vậy! Quyền này chỉ là một chút thực lực cùa Tô Minh mà thôi và chính xác là dùng 90 triệu kg sức mạnh thuần túy.
Chỉ thế thôi nhưng trên thực tế đã ở cảnh giới Chân Thánh rồi.
Sức mạnh vốn đã vô địch, cộng với ý cảnh khủng khiếp của quy vu trần ai và quy luật không gian, cùng với khống chế sức mạnh.
Đây cũng được coi là trải nghiệm mới của Tô Minh.
Trước đây, anh luôn dùng quy luật không gian và khống chê sức mạnh vào kiếm còn không dùng được vào quyềrf^^^^^^^^^^“
được vào quyền.
“Mày…”, nhìn thấy vậy, Tô Ương suýt nữa ngạt thở.
Một giây trước còn ngạo nghễ ở trên cao, nói với ý giễu cợt vậy mà lúc này sắc mặt ngưng trọng, con ngươi co rúm lại với dáng vẻ vô cùng hoảng loạn.
Tô Ương quả thật có chút hoảng loạn.
Bởi vì hắn ta cảm nhận được mùi nguy hiểm ập đến.
Chưởng ấn đó trong mắt hắn ta càng lúc càng lớn bao trùm hết đất trời, muốn tránh cũng không tránh được.
Và hắn ta cũng không có thời gian né tránh.
“Đại ma thiên chưởng- chiêu đầu tiên trong tu luyện nhân gian”, Tô Ương cắn răng, tất cả nỗi chấn động và không tin đều hóa thành nỗi đố kỵ, không cam tâm và sát ý.
Hắn ta không tin nửa năm nay mỗi ngày hắn ta luyện tập và đột phá như vậy mới đạt được cảnh giới bán bộ chân hoàng.
Vậy mà vẫn không thể là đối thủ của Tô Minh ở cảnh giới Chân vương trung kỳ? Không thể nào! Tuyệt đối không thể!
Hắn ta giơ hai tay lên, khí tức màu đen di chuyển, cho người ta cảm giác ác ma bao trùm khắp đất trời như xé tan bầu trời.
Trong lúc hai tay hắn ta vận động thì có vô số ánh sáng màu đen không ngừng bay lượn, cuối cùng tụ hợp thành một quyền.
Chưởng ấn đó vươn lên tận trời cao, kéo dài vô tận.
Dưới luồng ánh sáng màu đen, trong chớp mắt chưởng ấn như phá tan không trung.
Chỉ quyền này cũng đủ chứng tỏ thực lực ở cảnh giới bán bộ chân hoàng của Tô Ương khủng khiếp đến mức nào.
Nhưng, kể cả như vậy thì sau khi Tô Ương đánh ra chiêu thức trong ‘đại ma thiên chưởng’ thì vẫn cảm thấy không đủ.
Trong lúc nhất thời hắn ta còn cảm nhận được sự nguy hiểm.
Trong tay hắn ta cầm theo một cây thương dài khiến người khác thấy ớn lạnh.
Cây thương đó màu đen với luồng ánh sáng màu đen như xé tan bầu trời.
Chỉ nói riêng độ sắc bén của nó đã có thể xuyên thủng cả Chiến Uyên rồi.
“Thương lạc cửu tuyền”, Tô Ương rống lên.
Cùng với đó, chiếc thương lớn dần lên, không biết cao lên bao nhiêu, thậm chí còn không nhìn thấy điểm cuối.
Trên tay Tô Ương đều không ngừng run rẩy, uy lực khó có thể tưởng tượng được.
Tất cả uy lực đều tập trung vào chiếc thương dài này.
Vừa sử dụng đến chiếc thương dài là cảm thấy vạn vật trong trời đất như biến thành hỗn độn, như sắp bị nghiền nát.
Sức mạnh khủng khiếp như bóp nghẹt mọi thứ.
Có cảm giác như thế giới thật sự sắp bước vào ngày tận thế.
Chiếc thương này khóa chặt quyền ‘quy vu trần ai’ của Tô Minh.
Thoạt nhìn Tô Minh như không có động tác gì cả.
Sau khi Tô Minh tung ra quyền ‘quy vu trần ai’ thì yên tĩnh đứng ở đó, dường như biến thành bên thứ ba đang đứng xem kịch, mặc cho Tô Ương vừa tung ra ‘đại ma thiên chưởng’ và ‘thương lạc cửu tuyền’.
Trong chớp mắt…
“Bùm!”, chưởng ấn của ‘quy vu trần ai’ va chạm với chưởng ấn của ‘đại ma thiên chưởng’.
Sau cú va chạm đó dường như mọi thứ đều hóa thành cát bụi.
Âm thanh va chạm vang vọng đến hư không, kéo dài đến trăm ngàn mét.
Cảm giác cú va chạm này khiến đất trời cũng như bị hủy diệt.