“Huyết mạch hoặc chất lượng chân khí của cậu ta đã nghiền nát chân khí Đại Ma của bổn tọa, có thể coi thường sự hủy diệt của chân khí Đại Ma, quy tắc lực lượng ăn mòn”, Tiêu Nhập Cốt âm thầm tự nhẩm.
“Cũng may!!! May mắn mình vận dụng Long Tượng Thiên Địa thần thông, còn có Chung Ảnh Thiên Địa Huyền Hoàng Chuông, cộng lại đã tiêu hao được khoảng bảy phần uy lực chân khí màu đen sắc sảo trong nháy mắt của hắn ta, bằng không vừa
nãy mình không những bị xuyên thủng tim, mà thậm chí cả cơ thể sẽ hóa thành hư vô.
Đến lúc đó cho dù có kho báu máu thần và huyết mạch cũng không thể chết rồi sống lại được”, Tô Minh có chút nghĩ lại mà thấy sợ.
Anh có kho tàng máu thần và huyết mạch, quả thực không dễ chết.
Nhưng
Cũng không có nghĩa là sẽ không chết.
Nếu như thân thể hoàn toàn
bị hủy diệt thành hư vô thì làm sao chết rồi sống lại được?
Chết rồi sống lại, lấy máu trùng sinh, ít nhất cũng phải có chút chất dẫn chứ! Hủy diệt hóa thành hư vô, ngay đến chất dẫn cũng không có nữa!
“Một con kiến nhỏ nhoi mà cũng khiến bổn tọa có chút hứng thú đấy chứ”, Tiêu Nhập Cốt cuối cùng cũng thấy hứng thú, ngước mắt lên nhìn về phía Tô Minh hoàn toàn không sứt mẻ gì, mỉm cười rồi đột nhiên biến mất.
“Chết cho bổn tọa!”, vào đúng khoảnh khắc Tiêu Nhập
Cốt biến mất, Tô Minh căn bản không có bất cứ do dự nào, toàn bộ dựa vào trực giác rút kiếm ra.
Lần rút kiếm này ra chính là Ma La kiếm!
Đúng.
Ma La kiếm!
Tiêu Nhập Cốt quá mạnh, mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng.
Thủ đoạn và tấn công bình thường căn bản vô tác dụng.
Vào lúc sinh tử thế này Tô Minh nào dám có bất cứ giữ lại
nào!
“Cậu sao lại có thanh kiếm đặc biệt thế này?”, dưới dao động của Ma La kiếm, cơ thể vốn đã biến mất tăm mất tích của Tiêu Nhập Cốt, một dòng khí lưu thực chất như nham thạch màu đen lập tức xuất hiện trước mặt Tô Minh, cực kỳ quỷ dị.
Tiêu Nhập Cốt đây là tạm thời cưdng ép biến đổi hình dáng, ngăn cản lại công kích của Tô Minh.
Bởi vì nếu như không dừng lại, hắn ta chắc chắn vào khoảnh khắc hắn ta tấn công Tô Minh, bản thân hắn ta cũng sẽ bị Ma La kiếm tấn công đến.
Mà bị thanh kiếm này công kích thì Tiêu Nhập cốt có cảm giác bản thân sẽ trọng thương đến chết.
Thanh kiếm trong tay của Tô Minh quá mạnh! Quá mạnh! Quá mạnh!
Tiêu Nhập Cốt nhìn chằm chằm vào thanh Ma La kiếm trong tay Tô Minh, sự kinh ngạc, vui mừng, tham lam trên gương mặt đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Hắn ta hoàn toàn bị Ma La kiếm thu hút.
Trong đầu hắn ta xuất hiện
một suy nghĩ – bất luận thế nào cũng phải có được thanh kiếm này, thanh kiếm này giống như được làm ra cho hắn ta vậy.
“Quả nhiên, thực lực mạnh đến mức độ tột cùng, cho dù dùng đến Ma La kiếm cũng rất khó miểu sát”, mặc dù Tô Minh đã có dự liệu nhưng tinh thần vẫn có chút run rấy.
Tiêu Nhập Cốt quá mạnh.
Mạnh đến mức Ma La kiếm cũng không đánh trúng được.
Nói cho cùng vẫn là do bản thân người dùng khống chế quá kém thanh Ma La kiếm này, cho
nên, không động dụng được bao nhiêu thực lực của Ma La kiếm, càng không thể khiến Ma La kiếm phát huy ra tốc độ vốn có.
Nhưng, ý niệm tinh thần run rẩy thậm chí có chút hoảng sợ vừa xuất hiện đã bị Tô Minh xóa bỏ hết.
Trong đầu anh chỉ còn lại chiến ý.
Không hề do dự.
“Chết cho tôi! Chết! Chết!”, Tô Minh chiến ý điên cuồng, sao có thể lãng phí giây phút sử dụng Ma La kiếm này chứ? Cổ tay ra sức xoay tròn, dùng hết
toàn lực để múa Ma La kiếm.
Không có bất cứ chiêu thức
nào.
Chỉ chém xuống như điên.
Từng kiếm khóa chặt Tiêu Nhập Cốt.
“Ha ha ôn con, cậu đã tặng bổn tọa một bảo vật tốt nhất thế gian! Ha ha ha”, Tiêu Nhập Cốt không hề sợ hãi, cả người hắn ta giống như một trận gió ma, dao động bặt vô âm tín.
Còn đáng sợ hơn cả di chuyển tức thời.
Ma La kiếm vậy mà lại thật sự không thể công kích đến Tiêu Nhập Cốt.
Đương nhiên, cũng không phải tuyệt đối, cũng có vài kiếm phong của Ma La kiếm suýt chút nữa miễn cưỡng đã chạm vào Tiêu Nhập Cốt, nhưng lần nào Tiêu Nhập Cốt cũng động đụng được một chút chiêu thức thần thông khủng bố, có thể đơn giản chậm rãi ngăn cản kiếm phong của Ma La kiếm.
Chỉ cần đơn giản ngăn cản từng chút một, Tiêu Nhập Cốt đã có thể né tránh như di chuyển tức thời mà không bị thương.
Mấy chiêu thần thông mà
Ma La kiếm vậy mà lại thật sự không thể công kích đến Tiêu Nhập Cốt.
Đương nhiên, cũng không phải tuyệt đối, cũng có vài kiếm phong của Ma La kiếm suýt chút nữa miễn cưỡng đã chạm vào Tiêu Nhập Cốt, nhưng lần nào Tiêu Nhập Cốt cũng động đụng được một chút chiêu thức thần thông khủng bố, có thể đơn giản chậm rãi ngăn cản kiếm phong của Ma La kiếm.
Chỉ cần đơn giản ngăn cản từng chút một, Tiêu Nhập Cốt đã có thể né tránh như di chuyển tức thời mà không bị thương.
Mấy chiêu thần thông mà
Tiêu Nhập Cốt sử dụng đó có tên là Đại Ma Tù Thiên chỉ, Đại Ma Nhất Niệm chú, Đại Ma Phục Thương chưởng.
Mỗi khi sử dụng một chiêu thức thần thông nào là gần như hủy diệt một vùng thành hư không trong phạm vi hơn ngàn dặm!
Uy lực của mỗi thức thần thông đều đạt đến bước thông thiên triệt địa.
Mỗi thức thần thông đều bình định không gian, cướp đoạt thời gian, hủy diệt nhật nguyệt, đả thông luân hồi, tái tạo quy tắc Đại Ma.
Tô Minh vung vấy một cách vô tri thanh Ma La kiếm trong tay, nhưng trên thực tế trong lòng thật sự đã bị thực lực của Tiêu Nhập Cốt chấn động đến tột đỉnh.
Đây chính là loại sức mạnh
X I • A X I I I 4 *** I X
mà Thiên Nữ tiên bôi đã từng nhắc đến đó sao?
Đây quả thực là vô địch đấy chứ?
Sắc mặt Tô Minh ngưng trọng, đôi mắt tựa hồ hơi đỏ lên.
Nhìn giống như vì múa Ma La kiếm mà đã nhập ma vậy.
Giống như đã mất đi lý trí.
“Ôn con, thực lực của cậu mà dùng thanh kiếm này thì quá miễn cưỡng rồi, cậu dường như muốn tới đến cùng, đến mức không sử dụng được thanh kiếm này nữa à?’1, đột nhiên Tiêu Nhập Cốt lên tiếng, càng tỏ ra hưng phấn và mong đợi.
Lúc này hắn ta quả thực đã có hơi ném chuột còn sợ vỡ bình, chỉ đành né tránh và chống đỡ.
Không thể giết Tô Minh được.
Chỉ vì Ma La Kiếm quá thực
vô địch, cho dù là Tiêu Nhập Cốt cũng chỉ có thể né tránh mũi nhọn mà thôi.
Nhưng cũng chỉ là tạm thời.
Hắn ta cảm nhận được Tô Minh quả thực sắp tới giới hạn rồi.
Quả nhiên, Tiêu Nhập Cốt vừa dứt lời.
Tô Minh giống như lập tức thoát lực vậy.
Không vung nổi Ma La kiếm lên nữa.
“Ha ha ha”, đôi mắt thâm
thúy đen tối kia của Tiêu Nhập Cốt sáng rực lên, bất giác cười lớn, lao lên về phía Tô Minh.
Nhưng đúng lúc này.
Đột nhiên!!
Phốc!
Thân hình như thế lưu màu đen của Tiêu Nhập Cốt đột nhiên chấn động!
“Ôn con? Cậu cố ý à?”, giọng nói của Tiêu Nhập Cốt rất lớn, có chút kinh hãi.
Có thể rõ ràng nhìn thấy, nơi thắt lưng của Tiêu Nhập Cốt
đang có máu tươi chảy ra.
Đằng sau Tiêu Nhập Cốt là một bóng hình đen thùi lùi.
Một hình bóng của con rối.
Là Thần Khôi!
Sử dụng Ma La kiếm chỉ là vì muốn thu hút sự chú ý của Tiêu Nhập Cốt.