Vũ Minh Tôn chỉ vừa mới cảm nhận được nguy hiểm, ngay cả chân khí trong đan điền cũng chưa kịp vận chuyển đã trực tiếp hóa thành một bãi sương máu.
Thần hồn cũng hóa thành hư vô.
Vũ Minh Tôn, đường đường một tồn tại ở cảnh giới bán bộ Bất Tử, một yêu nghiệt siêu cấp hiếm thấy trong lịch sử Võ Tông, vậy mà cứ thế bị giết chết trong nháy mắt.
Hơn nữa còn là chiêu thức giết người không hề có khả năng phản kháng.
Quả thực là quá chấn động!
Chấn động đến mức khiến Tử Hỏa Ưng lại lần nữa dại ra.
“Có tính chất làm tăng lên quy luật không gian, thật là đáng sợ”, Tô Minh than thở từ đáy lòng.
Vũ Minh Tôn đang ở cảnh giới bán bộ Chân Thánh, hơn nữa ngoài đao kiếm song tuyệt còn có không ít át chủ bài, trên thực tế thực lực hắn ta không hề yếu, công kích 600 triệu kg.
Theo
đánh giá của Tô Minh, dưới tình huống phải trả một cái giá đáng kể, Vũ Minh Tôn có lẽ có thể ngăn cản.
Nhưng sự thật là đã bị giết chết ngay lập tức.
Nguyên nhân lớn nhất vẫn là quy luật không gian tồn tại dần đến chiêu thức công kích này quá nhanh, nhanh đến mức khiến Vũ Minh Tôn rơi vào tình trạng không hề phòng bị, không kịp ra tay chống cự.
“Tiền bối Thiên Nữ, ý cảnh có phân chia cảnh giới, vậy quy luật có không?”, Tô Minh không nhịn được mà liên lạc vời thiên __•____1_________•___________
nữ Tạo Hóa.
“Có.
Quy luật đại khái có thể chia thành chín đoạn.
Quy luật không gian hiện tại của anh đang dừng ở ba đoạn.
Trước đó là một đoạn”.
“Thì ra là thế.
Nếu như đạt đến chín đoạn thì sẽ mạnh cỡ nào?”
“Đạt đến chín đoạn thì chí dựa vào một quy luật là có thể chứng đạo thành đế, có thế vò địch ở một thời đại văn minh”, thiên nữ Tạo Hóa nói: “Trên thực tế, nếu như có người có thể lĩnh ngộ được ba loại quy luật lớn không gian, thời gian, luân hồi
đến chín đoạn thì chẳng những có thể chứng đạo thành đế mà còn thuộc nhóm mạnh nhất trong số các đại đế”.
“Đáng tiếc, trong làng Mai Cốt chỉ có ba khối bia đá Hoang CỔ khắc con đường vận chuyển không gian, bằng không thì…”, Tô Minh hơi đáng tiếc suy nghĩ.
“Đừng tham lam, cho dù đặt ba khối bia đá Hoang Cổ khắc con đường vận chuyển không gian ở thế giới Đại Thiên cũng thuộc loại hiếm thấy trên đời, có thế bị cường giả cấp bậc bá chủ theo dõi, anh còn không thấy đủ?”, thiên nữ Tạo Hóa trào phúng.
Cùng lúc đó, Tô Minh thu lại tâm thần, nhìn sang phía Vũ Bất Bại: “Tiền bối, lại không cẩn thận ra tay hơi nặng”.
ừ, giống lúc giết Vũ Chân Uổng.
Cũng là “không cẩn thận”.
Khóe miệng Vũ Bất Bại giật giật.
“Không cấn thận” như thần.
Có điều ông ta cũng không giận dữ, bởi vì Vũ Minh Tôn vốn đáng chết, sớm đã đáng chết.
Trên thực tê’ chưa giết hắn
ta do vẫn có phần do dự, vì Vũ Minh Tôn quá yêu nghiệt.
Hiện tại đã bị Tò Minh giết chết thì lại càng không cần xoắn xuýt.
“Nói thử chuyện trong làng Mai Cốt xem”, Vũ Bất Bại có phần mong đợi hỏi.
ông ta chờ mong Tô Minh liệu có nắm giữ phương pháp nào có thể tùy ý ra vào làng Mai Cốt không, nếu có được phương pháp này thì người Võ Tông sẽ có thể tùy tiện đi vào làng Mai Cốt.
Như vậy, đối với Võ Tông mà nói, đây chắc chắn sẽ là một thu hoạch vô cùng khổng lồ, bởi vì bên trong làng Mai Cốt được công nhận là có
rất nhiều bảo bối lưu lại từ thời đại viền cổ.
“Rất nguy hiểm, rất nguy hiếm, rất nguy hiếm, suýt chút nữa tôi đã chết, tôi sống sót ra được là bởi vì một nguyên nhân đặc thù không tiện tiết lộ.
Theo lẽ thường, trừ phi thực lực mạnh mẽ đến mức có thế tuỳ tiện hủy diệt làng Mai Cốt, còn không thì xác suất sống sót đi ra ngoài về cơ bản là bằng 0”, Tô Minh hít sâu một hơi, ngưng trọng nói.
Vũ Bất Bại khá thất vọng.
Những vị cao tầng khác trong Võ Tông cũng có phần thất vọng.
Họ không cảm thấy Tô Minh đang nói láo, vì những gì anh nói phù hợp với nhận thức của bọn họ.
“Tiền bối, cho ngài cái này.
Đây là một vài thứ vãn bối thu thập được bên trong làng Mai Cốt, đối với Võ Tông hẳn có tác dụng”, Tô Minh đưa cho ông ta một chiếc nhẫn không gian.
Vũ Bất Bại nhận lấy.
Kiếm tra.
Sau đó vô cùng mừng rỡ!