Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1085: Đông Đủ Cả



Dù là Thánh Vương Cường Giả, hắn cũng không có sợ, Thánh Vương Cường Giả hiện tại, trừ những tên Thánh Vương quá biến thái như Tử Vong Thánh Vương hoặc Thánh Vương Bảng những tôn cường giả kia ra, Diệp Tử Phàm hắn là không có sợ bất kỳ người nào.

Có thể là nói hơi quá, nhưng mà nếu đánh không có lại mà nói, Diệp Tử Phàm hắn có thể rời đi, không có ai có thể ngăn cản được hắn.

Theo như hắn biết Triều Tịch Thánh Cung Đại Vực là không có bất kỳ một tên Thánh Vương nào được xếp vào hàng Thánh Vương Bảng Cường Giả cả, bao quát cả cái kia Triều Tịch Thánh Chủ Dung Tinh Kỳ vị kia, mà đã không có Thánh Vương Bảng Cường Giả, hắn là sẽ không ngán ai.

Còn như Ngụy Thánh tìm đến, như thế bọn chúng không có mắt tự tìm cái chết, đến bao nhiêu hắn sẽ trấn áp bấy nhiêu.

Diệp Tử Phàm đoán chắc như đám Thiên Kiêu kia có huy động được lực lượng đến đây tìm hắn phiền toái, như thế Ngụy Thánh hậu kỳ đã là tối đa, tuyệt đối sẽ không mời được Thánh Vương Cường Giả ra tay.

Như đối phó với lại một tên tiểu tốt như hắn, lại động đến Thánh Vương Cường Giả, như vậy Thánh Vương cũng là không có đáng giá cho lắm.

Diệp Tử Phàm hắn còn chưa có bản lĩnh để làm những cái kia cự đầu chú ý đến mình, bọn chúng cũng là tự trọng thân phận Thánh Vương tôn sư của mình, không phải hay là sao?

“Ầm ầm!!!Ầm ầm!!!! “

“Muốn đến Thái Dương Thương Hội hay sao? Ta nghĩ ngươi là không có cái cơ hội đó!”

Diệp Tử Phàm âm thanh cất lên không lâu, một luồng uy áp hết sức là khủng bố giáng xuống, làm cho cả cái Quảng Trường Truyền Tống Trận nơi đây mọi người liền lâm vào bất tĩnh nhân sự, ngay cả Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành Chu Ất đi bên cạnh Diệp Tử Phàm cũng là không có ngoại lệ.

Đã Hóa Thần cảnh cường giả còn như vậy, tu vi kém một chút Thông Thần trở xuống liền là trực tiếp tuyệt khí bỏ mình, theo sau, một tôn đeo đấu bồng cường giả liền xuất hiện trước mặt Diệp Tử Phàm không xa, cất giọng ồm ồm lên tiếng. Nhìn qua cũng là biết y không muốn cho người ta biết thân phận chân thật của mình rồi.

“Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả! Người của Thánh Vương gia tộc các ngươi đuổi đến cũng thật là nhanh!” Diệp Tử Phàm quan sát cái tên này áo đen che mặt Ngụy Thánh, lên tiếng nói nhỏ.

Dù là tên Ngụy Thánh này đã sử dụng đấu bồng đặc biệt cũng như là biến dạng âm thanh để mà che giấu chân diện của mình, thế nhưng Diệp Tử Phàm vẫn là nhận ra được người này chính là một trong số chín tên Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn tại Tiềm Long Sơn bên trên kia.

Khi thấy mấy tên này, hắn còn nghĩ là người của Triều Tịch Thánh Cung đến Tiềm Long Sơn giữ gìn trật tự, nhưng nghe qua mẫu đối thoại của bọn chúng, hắn biết mình đã nhầm, những người này tất cả đều là người của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc, đi theo bảo hộ cho mấy tên vô dụng Thiên Kiêu kia.

Lần này đám người này xuất hiện tại đây, không cần đoán Diệp Tử Phàm cũng biết là nhắm về phía của hắn mà đến, hay chính xác hơn, là mấy trăm tỷ cống hiến điểm mà hắn đang có trong tay đây.

Không thể không nói, mấy tên này đến cũng rất là nhanh, chân trước hắn vừa mới bước ra khỏi Truyền Tống Trận, chân sau bọn người này đã tìm đến, tộc độ kia so với lại ánh sáng cũng không kém bao nhiêu đâu.

“Thánh Vương gia tộc cái gì? Nhanh chóng giao ra Lệnh Bài trên người cho ta, nếu như không.... Chết! “ Văn Học Hữu trong lòng rung động thật sâu, lạnh giọng lên tiếng nói.

Hắn là người đuổi theo Diệp Tử Phàm nhanh nhất trong số chín người muốn bắt lấy Diệp Tử Phàm tên này. Để có thể làm được như thế, Văn Học Hữu là phải bỏ ra không ít công phu, cho người tung tin đêm nay Thái Dương Thương Hội có tổ chức Đấu Giá Hội ngày cuối cùng, những bảo vật đêm nay cũng sẽ hiện hình các loại, cũng là nằm trong kế hoạch của hắn.

Mục đích của hắn là muốn dẫn Diệp Tử Phàm rời khỏi cái kia Tiềm Long Sơn, từ đó dễ dàng ra tay hơn mà thôi.

Quả nhiên kế hoạch của Văn Học Hữu đã thành công, không có một tên Thí Luyện Giả nào lại đi bỏ qua cơ hội tham gia trăm năm mới có một lần Thái Dương Thương Hội tổ chức Đấu Giá cả, đây là kỳ đấu giá chuyên dành cho những cái Thí Luyện Giả như Diệp Tử Phàm này.

Vừa hiện thân tại đây, Văn Học Hữu là muốn đánh nhanh thắng gọn, xuất ra khí thế của một vị Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, muốn trấn áp tất cả những người có mặt tại nơi đây, trong đó bao gồm luôn cả cái này Diệp Tử Phàm.

Như Diệp Tử Phàm chịu không nổi mà nói, trước hắn sẽ đem Lệnh Bài trên người Diệp Tử Phàm cướp đoạt, sau liền ra tay sát luôn Diệp Tử Phàm.

Ý nghĩ thì rất tốt, chỉ là hắn mới thực hiện được một nửa, những người khác là bị khí thế của hắn trấn áp, nhưng người mà hắn muốn trấn áp nhất là Diệp Tử Phàm tên này lại không có làm được, đối với lại uy áp khủng bố của một tôn Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả như hắn, Diệp Tử Phàm tên này không hề có một chút ảnh hưởng gì, còn bình tĩnh nói chuyện như thường, hắn liền biết đến, cái này Diệp Tử Phàm không có đơn giản.

Như họ Diệp này là một khối xương cứng, như thế kế hoạch ban đầu Văn Học Hữu hắn lập ra w9gwE cũng có chút thay đổi, hắn chỉ muốn lấy điểm cống hiến trong tay Diệp Tử Phàm mà thôi, còn cái mạng của Diệp Tử Phàm, hắn là không có thiết tha cho lắm.


Diệp Tử Phàm người này hắn có chút nhìn không thấu, như không phải bất đắc dĩ mà nói, không cần cùng tên này đối địch hay hơn.

“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! Ầm ầm!!! “

“Ha ha ha! Học Hữu huynh, ngươi đổi nghề qua làm cướp cạn từ khi nào vậy? Như thế nào không có rủ tiểu đệ cùng đi?”.

Không có chờ Diệp Tử Phàm trả lời, Tiền Giang Bình liền là xuất hiện, ra tay phá đi cái Ngụy Giới Vực mà Văn Học Hữu vừa mới lập ra, cười lớn một tiếng, đầy mai mỉa với lại Văn Học Hữu nói.

Hắn nhận ra Diệp Tử Phàm rời khỏi Tiềm Long Cư muộn hơn Văn Học Hữu một nhịp, lần này đuổi đến đây, trong lòng thầm mong cái tên Diệp Tử Phàm kia có thể chống lại Văn Học Hữu đôi chút, cuối cùng ông trời cũng là chiều lòng người, để cho hắn đến kịp lúc, Diệp Tử Phàm tên kia còn đứng bên kia, còn chưa có bị Văn Học Hữu xử lý, như thế mọi chuyện đều có thể thương lượng được tốt.

“Ầm ầm!!! “

“Hai vị! Tôn mỗ đến góp vui muộn, xin hai vị thứ lỗi!”

Tôn Hùng Côn không hề chậm chân so với lại Tiền Giang Bình là bao, vừa xuất hiện hắn không ngừng hướng hai người Văn Học Hữu chào hỏi, chỉ là hắn cũng biết, hai người kia là không có chào đón mình cho lắm.

“Thật là hậu sinh khả úy a!”

Bỏ qua gương mặt có chút khó nhìn của Văn Học Hữu hai người, Tôn Hùng Côn nhìn Diệp Tử Phàm gật đầu thật lòng khen ngợi một câu.

Đối mặt với lại khó thế uy áp của những tôn Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn như bọn họ, lại vẫn có thể chống lại đến bây giờ không ngã, người có thể trấn áp Cửu Đại Thánh Vương gia tộc Thiên Kiêu bọn họ thật sự không phải tầm thường.

“Ha ha ha! Ba vị, Ngư mỗ đến có chút muộn!” Ngư gia Ngư Thiện cũng là đến ngay sau đó, hắn cất tiếng cười khá là lớn nói.

Tiếng cười của hắn khá là vui vẻ, đương nhiên rồi, nhìn tình cảnh trước mắt, rõ ràng Văn Học Hữu đám người kia còn chưa có kịp thời lấy được Lệnh Bài trong tay Diệp Tử Phàm ra để mà chia chác, cơ hội tranh đoạt của hắn là vẫn còn.

‘Haiz....Xem ra lần này muốn một mình chiếm đoạt lấy điểm cống hiến trong tay của Diệp Tử Phàm kia, là không có được rồi!’ Văn Học Hữu âm thầm thở dài một tiếng nghĩ.

Mấy tên này đã có mặt tại nơi đây, như hắn đoán không sai mà nói, không bao lâu sau, những tên còn lại thế nào cũng sẽ đến góp vui, mục đích của hắn ban đầu đặc ra ngày càng không có khả thi.

Thực ra mà nói, như vừa rồi hắn bất chấp tất cả ra tay nhanh với lại Diệp Tử Phàm mà nói, không chừng sẽ có cơ hội rất là lớn lấy được tất cả, chỉ là vì có chút kiên kỵ Diệp Tử Phàm tên kia, thế cho nên hắn đã do dự, bỏ qua đi cơ hội tốt, giờ đây có hối hận cũng là không có kịp rồi.

“Ha ha ha....Các vị, Lương mỗ đến muộn, các vị rộng lòng bỏ qua cho!”

“Ha ha ha....Lý mỗ cũng vậy, các vị không nên trách!”

“ Người đến muộn nhất chính là Lương mỗ rồi!”.

“.......!”

Quả nhiên không có nằm ngoài dự đoán của Văn Học Hữu, không bao lâu, mấy tên Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn còn lại cũng là lục đục kéo đến, không nhiều không ít, vừa đủ chín người bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.