Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1241: Tài Nguyên! Tài Nguyên!



Chương 1241: Tài Nguyên! Tài Nguyên!

“Hồi bẩm Chủ Nhân! Hoàn toàn chính xác là như vậy! “ Nguyệt Bán Minh vô cùng chân thật hồi đáp.

Không những Nguyệt Thần Tộc bên trong chỉ còn lại một vị Thánh Vương Cường Giả giữ thể diện, mà vị này tổ tiên cũng đã sống gần cả trăm ức năm tháng rồi, cách ngày gần đất xa trời cũng không có xa, nên trong tộc rất là sốt sắng, muốn đào tạo ra một vị Thánh Vương Cường Giả nữa, để như có chuyện gì bất trắc xảy ra, một khi vị tổ tiên kia quy thiên. Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh chi này bọn họ còn có cường giả chống đỡ.

Như không mà nói, dù ẩn núp cẩn mật đến như thế nào, một khi không có cường giả tọa trấn, Nguyệt Thần Tộc sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta diệt tộc mất thôi.

Cái này không chỉ có riêng Nguyệt Thần Tộc bọn hắn, tại Tu Luyện Giới thể giới này, cường giả chính là gốc rễ tồn tại của mỗi một Thế Lực, rất ít khả năng những cái Thất Tinh trở lên Thế Lực bên trong mà không có cường giả tọa trấn!

Chính vì cái này lý do, Nguyệt Bán Minh hắn không quản ngại nguy hiểm bị Nhân, Yêu, Ma tam tộc phát hiện bị sát, cũng như là tỷ lệ quá thấp độ Thánh kiếp thất bại thân vong, cũng là phải trốn đi ra bên ngoài này độ Thánh Kiếp.

Chỉ tiếc trời muốn diệt Nguyệt Thần Tộc chi này bọn họ, hắn hết gặp cái tên biến thái Sát Nhân Cuồng Ma, lại đến gặp một tôn còn cường đại hơn Sát Nhân Cuồng Ma là tôn Chủ Nhân này của mình đây. Nên kế hoạch cũng như là hy vọng của hắn liền tan thành bọt biển, thậm chí Nguyệt Thần Tộc của bọn hắn, có rất lớn khả năng vì chuyến đi mạo hiểm này của hắn mà đi vào diệt tộc nguy cơ!

‘Tài nguyên! Tất cả đều là do tài nguyên mà ra!’ Nguyệt Bán Minh nắm chặt nắm đấm, gương mặt cực kỳ là khó xem.

Nguyệt Thần Tộc bọn họ, Bán Thánh Cường Giả nhiều vô số, như cảnh giới này bên ngoài còn gọi là Bán Bộ Thánh Vương, nhưng mà nó cũng chỉ là nửa bước Thánh Vương mà thôi, muốn vượt qua nữa bước kia, nó như là khoảng cách giữa Thánh Vực cùng Thần Giới vậy, mãi mãi không tìm thấy được bờ bến đâu.

Tình cảnh này cũng chỉ xuất hiện vài trăm tỷ năm gần đây mà thôi, trước kia Nguyệt Thần Tộc một chi này của bọn họ Thánh Vương tuy cũng ít, nhưng vài chục tôn là vẫn phải có, thậm chí còn xuất hiện một vị Thánh Hoàng Cường Giả nữa là khác.

Chỉ là từ khi Nhân, Yêu, Ma tam tộc siết chặt đối với bọn họ bao vây diệt sát sau, số lượng Thánh Vương dần dần biến mất, đến hiện tại chỉ còn đúng một tôn duy nhất giữ thể diện!

Ngoài gặp cường giả của tam tộc trấn sát ra, một nguyên nhân quan trọng khác chính là bọn họ Nguyệt Thần Tộc không có tài nguyên để tiếp tục tu hành.

Một khi lộ mặt ra bên ngoài liền bị người ta bắt, bị người ta sát, không đem về được bất kỳ viên Thánh Tinh nào, trong khi Tu Luyện Giả Nguyệt Thần Tộc lại không thể cứ dựa vào Thiên Địa Linh Khí tại bên dưới này tu luyện được, việc tiêu hao Thánh Tinh là điều không thể nào tránh khỏi.

Bên ngoài không làm ra tiền, bên trong thì vẫn phải chi tiêu mua sắm tiếp tục sống, mất cân bằng thu chi trong thời gian dài, miệng ăn núi lỡ thế kia, gia tài nào có thể chịu đựng nỗi.

Đây chính là thực tại đáng buồn của Nguyệt Thần Tộc bọn họ.

Hiện tại bên trong, tích lũy bao nhiêu năm qua của Nguyệt Thần Tộc cũng sắp sửa bị xài hết, Thánh Vương Lão Tổ cũng phải là dùng đến Thánh Tinh Mảnh vỡ để cầm hơi, đủ thấy tình cảnh bi đát đến như thế nào rồi.

“Nguyệt Bán Minh! Chiếu theo kế hoạch ban đầu định ra mà làm, ngươi biết phải làm như thế nào rồi chứ?”

Diệp Tử Phàm không có quan tâm đến những suy nghĩ không cam lòng của Nguyệt Bán Minh, hắn nhìn về bên kia Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh, trầm ngâm một chút, sau đó lên tiếng hỏi Nguyệt Bán Minh!

“Hồi bẩm Chủ Nhân! Bán Minh tuyệt đối không làm cho ngài thất vọng! “

Nguyệt Bán Minh trong lòng đang hết sức căm phẫn thiên địa đối với lại Nguyệt Thần Tộc của hắn bất công, nghe lời nói của Diệp Tử Phàm, hắn liền tỉnh lại, đánh một cái rùng mình, hắn cúi đầu cam đoan nói.

Thiên đạo bất công thì như thế nào? Nguyệt Thần Tộc có thể sinh tồn thì như thế nào? Những chuyện này bây giờ nào có liên quan đến Nguyệt Bán Minh hắn cái mao!

Hắn tự thân đã không thể bảo đảm, lo quá nhiều chuyện như vậy được ích lợi gì đâu, giờ đây hắn chỉ hy vọng, ngày ngày không cần phải chịu Nô Ấn tra tấn, như thế đã là quá tốt rồi.

“Rầm! “

“Chủ Nhân! Sau khi hoàn thành kế hoạch sau! Bán Minh có một thỉnh cầu cầu quá đáng, mong được Chủ Nhân chấp thuận! “ Biến ảo gương mặt qua rất là nhiều trạng thái, cuối cùng, Nguyệt Bán Minh cũng là lấy hết can đảm của mình, quỳ xuống dưới chân của Diệp Tử Phàm, dập đầu liên tục, người đầy mồ hôi lạnh, hết sức là tha thiết nói.

Nguyệt Bán Minh biết, lời nói của mình vừa rồi, như động đến tôn này Chủ Nhân không vui, hay là ngài ấy nghĩ hắn đang ép buộc ngài ấy mà nói, kết cục của hắn sẽ vô cùng thê thảm. Biết là như thế, nhưng mà hắn không thể nào không lên tiếng cho được, bên trong kia, có phụ, mẫu gia đình bằng hữu của hắn, một khi tôn này chủ nhân hoàn thành được mục tiêu của mình, đem cái Bí Cảnh này diệt đi, hoặc giả báo lại trên Thánh Vực Cường Giả người xuống, như thế những người mà hắn quan tâm, chỉ trong nháy mắt liền sẽ tan thành tro bụi.

Đây là điều mà hắn không hề mong muốn nhất, như nó xảy ra mà nói, hung thủ như Nguyệt Bán Minh hắn, quảng đời còn lại sẽ sống trong đau khổ, lương tâm cắn rứt, ngày đêm bị tâm ma hành hạ, sống không bằng chết. Cái hình phạt kia so với zV03e lại Nô Ấn cũng là không có kém bao nhiêu đâu.

Thế nên cho dù biết nói ra những lời kia, mình có thể sẽ chịu hậu quả thảm khốc, nhưng mà hắn vẫn là phải nói.

Hy vọng, hy vọng tôn này chủ nhân, sau khi đạt được mục tiêu lấy được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, sẽ cảm thấy hài lòng, buông tha cho Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh những người trong một con đường sống.

"Yêu cầu của ngươi! Ta có thể cân nhắc! Chỉ cần Nguyệt Thần Tộc đám người kia không có đến tìm ta phiền toái, ta sẽ buông tha cho bọn họ một con ngựa!" Diệp Tử Phàm nhìn cái tên này Nguyệt Bán Minh một cái, gật đầu đồng ý.

Thật ra Nguyệt Bán Minh không cần nói rõ yêu cầu của hắn là gì, Diệp Tử Phàm cũng là có thể đoán được, đối với lại hủy diệt đi Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh này, nói thật ra Diệp Tử Phàm là không có cái hứng thú kia.

Hắn không có thù oán gì với lại Nguyệt Thần Tộc này như đám người Thánh Vực trên kia, mục tiêu của hắn đến đây chỉ vì cầu tài, chỉ cần lấy đến Nguyệt Hồn Thánh Ngọc tại trong lòng bàn tay, Diệp Tử Phàm hắn đã là tâm viên ý mãn!



Có diệt đi đám người Nguyệt Thần Tộc, không mang lại bao nhiêu lợi ích cho mình, còn là phải bỏ ra không hề ít thời gian. Với người hiện tại xem thời gian còn quý hơn vàng ngọc như Diệp Tử Phàm hắn, phí thời gian vào những chuyện không đâu như thế này, là chuyện không thể nào đâu!

Đi làm một chuyện hại người không có lợi cho mình như thế này, Diệp Tử Phàm hắn có ấm đầu mới đi làm, có thời gian mà nói, hắn liền dành cho việc tu luyện thì hay hơn.

Tuy nhiên, cái gì cũng có ngoại lệ, Diệp Tử Phàm hắn không ra tay diệt Nguyệt Thần Tộc đám người nơi đây, với một điều kiện là đám người kia biết điều, không có đến tìm Diệp Tử Phàm hắn phiền toái, nếu như không mà nói, rất là xin lỗi, hắn chỉ có thể đưa bọn họ một đoạn đường mà thôi.

“Đa tạ Chủ Nhân! Đa tạ Chủ Nhân khai ân! Bán Minh dùng tính mạng của mình để bảo đảm, tuyệt đối không làm nhục mệnh!". Nguyệt Bán Minh vui mừng quá đỗi, thứ hắn mong chờ nhất, chính là câu nói này của Diệp Tử Phàm.

Chỉ cần Diệp Tử Phàm không đuổi tận giết tuyệt là được rồi, Nguyệt Bán Minh hắn biết, Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh bên trong mọi người, đối với cái việc tìm Nhân, Yêu,Ma tam tộc tính sổ đã không còn trong suy nghĩ của họ từ lâu lắm rồi, thứ mà bọn họ hy vọng, chỉ là có thể bình bình an an sống qua những ngày tháng còn lại, dù là không được tu hành cũng không có sao.

Thú thật bên trong Nguyệt Thần Tộc sống rất là khổ sở, bất kỳ lúc nào cũng lo lắng đến việc ngày mai có thể mình sẽ bị một tôn Thánh Vương hay Thánh Hoàng nào đó của Tam Tộc đến diệt đi, loại kia nơm nớp lo sợ, không có một ai cảm thấy thoải mái cả.

...

Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh Đại Môn bên ngoài!

“Thiên Thư huynh! Ngươi nói thử xem, lần này Bán Minh Thiếu Chủ có thể đột phá được Thánh Vương Cường Giả hay là không? ". Nhàn rỗi sinh ra nhiều chuyện, không có việc gì làm, Nguyệt Hạ Thương là tìm chuyện bàn luận với lại Nguyệt Thiên Thư.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.