Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1346: Nhận Hai Nha Đầu Làm Sư Tôn!



Nhưng loại này Thế Lực đến nay đã lụi tàn, không có một cái thế lực nào tại Thánh Vực đem bọn chúng đặt tại trong mắt cả.

Đây là tất cả sự tích mà hai người bọn họ biết về Ẩn Thế Gia Tộc loại này Thế Lực. Lên trên nữa bọn họ không có biết.

Những cái kia truyền thuyết về Ẩn Thế Gia Tộc hiện tại với hai người Ám Huyền Minh có chút xa vời, cấp bậc bọn họ dù sao cũng chỉ là Thánh Hoàng Cường Giả, có những bí tân chỉ có những cái Thánh Đế hay Cửu Tinh Thế Lực mới có thể tường tận.

Nhưng mà hai người bọn họ có thể khẳng định cái này đôi nữ hài là không có nói dối hai người bọn họ, chỉ có tại những thế lực khủng khiếp kia, mới có thể đào tạo ra được đôi này kinh khủng yêu nghiệt.

Cũng chỉ có xuất thân từ loại kia thế lực, hai nha đầu này mới có cái ngạo cốt đem người thiên hạ xem bằng nửa con mắt như thế kia.

Lời nói có thể làm giả được, nhưng sự tự tin cũng như là kiêu ngạo thì là khó có thể làm giả được ra đến, nhất là trước hai đại Thánh Hoàng Cường Giả như bọn họ.

Giờ đây vấn đề đã lớn hơn rồi, hai người này hậu trường quá cứng rắn, có khả năng là dòng chính trực hệ của những cái Ẩn Thế Gia Tộc kia, hai người bọn họ phải làm như thế nào mới phải đây.

“Chỉ có điều muốn hai người chúng ta theo các ngươi cũng không phải là không được, muốn nhận hai người làm sư tôn cũng không phải là không có khả năng. Chỉ cần hai người các ngươi đáp ứng hai người chúng ta một chuyện là được rồi!”

Diệp Vũ Đồng nhìn hai người này bộ dáng, liền là biết đến, bọn họ là không có nghi ngờ lời nói của nàng vừa rồi đến, cũng như là hiểu bốn từ Ẩn Thế Gia Tộc sức nặng, cũng là đỡ cho này phải tốn miệng lưỡi đi giải thích.

Những cái này về Ẩn Thế Gia Tộc, nàng cũng là từ Đại Hắc tên kia được biết đến.

Phải nói là năm xưa Độc Cô Bá Thần sau khi thu Cửu Giai Sinh Mệnh Nguyên Tinh, hắn rất là nhớ mối thù mà đám Ẩn Thế Gia Tộc kia chạy ra cùng hắn tranh đấu, làm cho Độc Cô Bá Thần bỏ phí không ít tài nguyên.

Cái kia oán hận, một người cao ngạo như Độc Cô Bá Thần sao có thể bỏ qua. hơn nữa Lưu Thanh Sơn còn nói cho Độc Cô Bá Thần biết, năm xưa sau khi diệt đi Tam Thánh Tộc đám người , từ Thiên Táng Cổ Địa đi ra, những cái Cường Giả kia trước khi rời đi đã đem tất cả tích góp của Tam Thánh Tộc đưa vào túi riêng, chỉ tính mỗi Thượng Phẩm Thánh Mạch thôi, cũng là mến đến hàng ngàn tỷ đầu.

Hàng ức tỷ năm tích góp của Tam Thánh Tộc, chính là bị đám người đạo mạo kia lấy đi, để lại cho những người còn lại không có bao nhiêu, còn là phải đi tìm Tam Thánh Tộc người tiêu diệt nữa.

Không những thế, rất nhiều tài nguyên của Thánh Vực, đám Cường Giả kia cũng không có buôn tha.

Với những tài nguyên mà đám người kia có trong tay, đủ cho bọn chúng xài mấy kiếp cũng không hết.

Vì cái chuyện này, cho nên những người ở lại Thánh Vực này là không có bao nhiêu người hảo cảm với đám người Ẩn Thế Gia Tộc, ngặc nỗi thực lực không bằng đối phương, nên là chẳng có ai làm được gì.

Giờ đây Thánh Vực có một tôn vô địch Cường Giả như Độc Cô Bá Thần, Lưu Thanh Sơn không đánh chủ ý lên đám người kia thì còn đợi đến khi nào.

Đáng nói đến chính là tổ tiên Đan Thiên Thánh Cung chính là những người đã đi theo những tôn cường Giả kia cùng Tam Thánh Tộc chém giết, xong việc lại chẳng được phân chia chút gì cả, dù là ai trong lòng cũng có oán hận.

Hơn nữa Lưu Thanh Sơn còn nói, năm xưa đám người truy sát Độc Cô Bá Thần có người của Ẩn Thế Gia Tộc bên trong, những người này là không có muốn Thánh Vực có một tôn Cường Giả có thể uy hiếp đến bọn họ, như thế là phải đem Độc Cô Bá Thần kia tiêu diệt.

Nghe được như thế, Độc Cô Bá Thần nào có chịu ngồi yên được nữa, thù mới oán củ liền là muốn gom lại, nhất định phải đi tìm những người kia tính sổ, luôn tiện đem hết tài nguyên của những cái kia Ẩn Thế Gia Tộc cho chiếm hết, nhằm mục đích sau này từ từ tiêu xài.

Chỉ là những cái kia Ẩn Thế Gia Tộc như là đánh hơi được nguy hiểm, bọn chúng là lẫn trốn vô cùng nhanh, đem tất cả Bí Cảnh Đại Môn ẩn giấu một cách vô cùng tinh vi, có Thế Lực còn làm tuyệt hơn, đem Đại Môn Bí Cảnh cấp phá hủy đi.

Thành ra tìm mấy trăm năm mà Độc Cô Bá Thần chỉ tìm được có hai cái, ngoài ra không tìm được thêm nữa.

Cũng đúng lúc này Độc Cô Bá Thần cảm nhận được tu vi của mình đã có giấu hiệu đột phá Chân Thần, thế là Độc Cô Bá Thần là không có quan tâm đến việc vất vả đi kiếm Ẩn Thế Gia Tộc tính sổ rồi.

Phi thăng Thần Giới, đó mới là mục tiêu hàng đầu của Độc Cô Bá Thần lúc bấy giờ.
Chính vì vậy Ẩn Thế Gia Tộc mới có thể còn con đường sống, và tồn tại đến ngày hôm nay.

Ẩn Thế Gia Tộc đối với lại Độc Cô Bá Thần sợ như chuột nhìn thấy mèo, nhưng là Độc Cô Bá Thần không còn. Theo như hai nàng nghĩ bọn họ là không có kiên kỵ bất kỳ người nào, dù đó có là Đan Thiên Thánh Cung.

Thế nên Diệp Vũ Đồng mới đem tấm này da hổ ra, tạm thời đem khí thế kiêu kỳ của hai tên này Thánh Hoàng trấn trụ trước, còn về sau này, sẽ từ từ tính tiếp vậy.

“Hai vị Tiểu bằng hữu, chỉ cần hai vị chịu nhận chúng tôi làm thầy, đừng nói là một chuyên, dù cho một trăm điều kiện, cũng không có vấn đề! “

Ám Huyền Minh cùng Quang Thánh Vũ đang lúc hết cách, hai người là dự định từ bỏ lần này cơ hội lớn hơn một chút, nhưng là không thể nghĩ đến, vào giờ phút này, ljDFv hai người này lại có ý định bái bọn họ làm thầy, hai người bọn họ vui mừng phải biết.

Trong lòng bọn họ đã quyết định, đừng nói là hai nha đầu này đưa ra một cái điều kiện, dù là có đưa ra một trăm điều kiện, hay một ngàn cái điều kiện, bọn họ cũng là không ngần ngại đáp ứng.

Nói ra lời này sau, cả Ám Huyền Minh cũng như là Quang Thánh Vũ hai người nhìn nhau một cái, trong lòng rất là không có tư vị gì.

Thử nghĩ mà xem, hai người bọn họ đường đường là Thánh Thể Thánh Hoàng Cường Giả, tại cái này Thánh Vực, trừ những tôn Thánh Đế Đại Thần như là thần long thấy đầu không thấy đuôi kia ra, hai người bọn họ cũng là được xem như đệ nhất Cường Giả.


Ngày bình thường như hai người muốn mở miệng nhận Chân Truyền Đệ tử mà nói, tất cả Thiên Kiêu của Thánh Vực liền là xếp hàng từ đầu Trung Thánh Vực cho đến tận cuối Trung Thánh Vực, cũng là hy vọng có thể được lọt vào Pháp Nhãn của hai người bọn họ.

Có điều kiện hay là yêu cầu gì, cũng là bọn họ đưa ra mới đúng, những cái kia Thiên Kiêu là sẽ không có nhíu mày một cái đi làm theo.

Có đâu như bây giờ, muốn nhận hai con nha đầu này làm đệ tử, chẳng những phải cáo gia gia, trình nãi nãi, còn là vô điều kiện làm theo yêu cầu của bọn nó nữa.

Loại này tình cảnh, hai người cũng không biết là bọn họ nhận mình là sư tôn, hay là hai người bọn hắn đây phải nhận hai nha đầu này làm sư tôn nữa, đây đúng là không có thiên lý a.

Nhưng mà hai người bọn họ nghĩ lại thân phận của hai cái tiểu nha đầu này, đây là chuyện hiển nhiên.

Có khi trong Gia Tộc của bọn họ, Thánh Hoàng còn chỉ đứng là gia nô cũng nên.

Đây cũng còn chưa tính, hai tiểu nha đầu này đối với lại bọn họ có sự trợ giúp vô cùng lớn đến việc có thể tăng trưởng Pháp Tắc cảnh giới tu vi, nên là chuyện gì cũng có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

“Không giấu gì hai vị, lần này hai tỷ muội của chúng tôi là trốn gia tộc đi ra bên ngoài này chơi một chút!” Diệp Vũ Đồng điềm đạm lên tiếng nói.

Vốn dĩ đây là sự thật, hai người bọn họ chính là vì trốn tôn kia phụ thân Diệp Tử Phàm đi đến nơi đây, nên nha đầu nói ra những cái này là có chút xấu hổ, lời nói cùng thần thái là không thể nào lẫn vào đâu cho được.

Ám Huyền Minh cùng Quang Thánh Vũ hai người nhìn nhau cười thầm, thật ra hai nha đầu này không nói, bọn họ cũng có thể đoán ra được đôi chút.

Ẩn Thế Gia Tộc đệ tử đi ra bên ngoài, làm sao chỉ có vài tên Thánh Vương hay Hóa Thần đi theo như vậy, không có trốn đi mới là chuyện lạ.

Chỉ có điều hai người bọn họ đều là người thông minh, sẽ không có đi vạch thẳng ra chuyện này, cũng như là sẽ không đi bới lông tìm vết vì nguyên nhân gì mà hai nha đầu này lại chạy ra nơi đây, bọn họ là đang muốn xem hai nha đầu này muốn nói ra cái gì điều kiện đến kia kìa.

“Vốn dĩ chúng tôi là còn có một tôn Thánh Hoàng đi theo hộ vệ nữa...! “.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.