Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 411: Dương thiên nguyên giận dữ



"Bên trong có ba trăm đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, có thể cho Phù Trận hoạt động hơn ba tháng thời gian, ta sẽ tìm cách liên lạc với gia gia, hi vọng ngài có thể hồi tộc kịp thời! "Tiếp tục quăng ra thêm một chiếc nhẫn trữ vật, Lý Thái Tinh uể oải nói.

Ngũ Giai Cao Cấp Phù Trận, ngoài Hóa Thần Chí Tôn cường giả ra không người có thể phá, chỉ là tiêu hao của nó cũng không hề nhỏ, mỗi một ngày cần phải cắn nuốt mất một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch. 

"Vâng! Thiếu Chủ! " Lý Vô Cương nhận lấy nhẫn trữ vật liền rời đi. 

Có Thượng Phẩm Linh Mạch là được rồi, chỉ là hắn vẫn phải hi vọng vào việc Lý Thái Tinh có thể tìm được Vực Chủ, kẻ địch lần này của bọn họ có thể nói là vô cùng khủng bố, ngay cả Thành Chủ cũng đã chết, nếu như Vực Chủ không kịp thời hồi tộc, bọn họ cũng là không chống đỡ được bao lâu. 

...

"Lý đại ca! Huynh cho người mời muội đến đây là có chuyện gì? Muội còn muốn đột phá Pháp Thần cảnh đâu!" 

Lý Vô Cương đi không được bao lâu, Hồ Mỵ Ảnh đã liền nhanh đến, nhìn thấy Lý Thái Tinh, nàng nhào vào lòng của hắn, nũng nịu nói.

Vì nghe lời của Lý đại ca, nàng thật sự khắc khổ tu luyện, chưa đầy mấy tháng thời gian, nàng đã từ Chân Huyền Cảnh trung kỳ tiểu thành một đường đột phá đến Chân Huyền Cảnh hậu kỳ viên mãn cảnh giới, đang tham tường Pháp Thần cảnh ảo diệu thì lại bị người mang đến nơi đây, nàng là có chút không hài lòng, phải biết, chỉ cần cho nàng thêm mấy tháng thời gian, nàng hoàn toàn có thể chạm đến Pháp Thần bình cảnh, từ đó đột phá trở thành một vị Pháp Thần cảnh cường giả.

"Ảnh nhi! Không còn có thời gian nữa rồi, chúng ta phải rời khỏi nơi đây!" Lý Thái Tinh vuốt ve mái tóc của Hồ Mỵ Ảnh một cái, thở dài nói.

Hắn sao không muốn để cho Hồ Mỵ Ảnh có thêm mấy tháng thời gian, chỉ cần ba tháng, ba tháng mà thôi, Hồ Mỵ Ảnh nhất định có thể đột phá Pháp Thần, khi đó mơ ước bấy lâu nay của hắn trở thành Hóa Thần Chí Tôn cường giả cũng có thể được thực hiện. 

Chỉ là trời không chiều lòng người, Lý gia bọn họ liên tiếp gặp phải bất trắc, bây giờ phụ thân của hắn cũng đã không còn, nguy cơ lần này, dường như Lý gia đang phải đối mặt với một cường giả khủng bố, rất có thể là Hóa Thần cảnh cường giả, nếu như còn ở lại đây, không chừng tiếp theo sẽ đến phiên hắn.

Lo lắng của hắn không chỉ đến từ kẻ địch không biết tên kia, mà còn đến từ Thần Thành Dương gia, lần này đi theo phụ thân hắn có người Dương gia, phụ thân hắn cùng tất cả Thông Thần cảnh cường giả đều đã gặp bất trắc, cái vị Dương Hạo Vân kia hắn đoán cũng không có kết quả tốt đi nơi nào, một khi Dương Hạo Vân gặp nạn, Thần Thành Dương gia nhất định sẽ cho người đến Bát Hoang Vực này trả thù, mặc dù lần đi đến Diệp Thành này không phải là ý của Lý gia, nhưng mà Lý gia bọn họ là không thể thoát được liên quan, những người Thần Thành Dương gia kia luôn có tác phong làm việc bá đạo, tuyệt đối sẽ giận chó đánh mèo Lý gia. 

Lý gia hiện tại, đi như thế nào cũng chỉ có một con đường chết, không có sinh cơ có thể nói, hắn cũng chỉ có thể rời khỏi nơi đây, tạm thời tránh đi mũi nhọn.

"Lý đại ca! Chúng ta lại ra ngoài chơi sao?" Hồ Mỵ Ảnh còn không biết đến tình cảnh hiện tại của Lý gia, vẫn hồn nhiên hỏi. 

Từ ngày làm vợ của Lý Thái Tinh, nếu như không tu luyện, Lý Thái Tinh sẽ dẫn nàng đi khắp Bát Hoang Thành dạo chơi, lần này cũng là không có ngoại lệ. 

"Không phải! Lần này Lý gia gặp nạn, chúng ta phải rời khỏi Bát Hoang Thành, càng xa càng tốt! "

Nhìn vẻ mặt vô tư kia của Hồ Mỵ Ảnh, trong lòng hắn là hận không thể tống cho nàng một chưởng, Lý gia chúng ta đã đến bước đường sinh tử tồn vong, ta nào có thời gian cùng người chơi đùa. 

Chỉ là trong lòng tuy quay cuồng sát ý, nhưng mà hắn vẫn phải cố nhẫn nhịn nuốt xuống, không có cách nào khác, Hồ Mỵ Ảnh hiện tại đối với hắn quá mức quan trọng, sau này hắn là long hay trùng, cũng hoàn toàn dựa cả vào nàng ta, tạm thời là không thể nào ra tay sát nàng được.

"Lý gia gặp nạn? Phải rời khỏi Bát Hoang Thành? Lý đại ca chuyện này....Không, muội nghe theo lời của huynh? " Hồ Mỵ Ảnh hai mắt trừng to, chỉ là đang muốn nói hết câu nàng nhìn thấy Lý Thái Tinh gương mặt đã lạnh lẽo dần liền đã đổi lời.

Trong lòng nàng hiện tại là chấn động như mười mấy cấp độ động đất, Lý gia gặp nạn, chuyện này sao có thể chứ?

Từ khi nàng sinh ra, Lý gia cường đại đã đi vào thâm tâm của nàng, nhất là từ khi làm dâu Lý gia nàng càng hiểu hơn về sự khủng bố của Lý gia, gia tộc này có không ít hơn ba trăm vị Thông Thần Thiên Quân cường giả, mỗi một lời nói hành động có thể làm cho mấy trăm cái thế lực như Hồ gia của nàng sinh diệt. 

Cường đại như thế, chúa tể Bát Hoang Vực mấy trăm vạn năm, không người có thể địch, bây giờ nàng lại nghe nói Lý gia gặp nạn, Thiếu Chủ hết đường phải chạy trốn, nếu như đây không phải là do Lý Thái Tinh chính miệng nói ra, có đánh chết nàng cũng không tin.

"Bát Hoang Thành! Ta Lý Thái Tinh chỉ là tạm rời đi mà thôi, sau này nhất định ta sẽ quay trở lại, khi đó tất cả những ai đã từng tổn hại Lý gia, ta sẽ để cho hắn phải trả lại gấp trăm ngàn lần, tin tưởng ngày này cũng sẽ không xa!"Cầm lấy trên tay một khối Ngọc Phù, Lý Thái Tinh gằn giọng nói.

Ngọc Phù này là Lục Giai Phá Giới Phù, hắn tại Động Phủ kia đạt được cùng với lại bộ Tà Đạo Công Pháp, hắn nghĩ sau này thế nào cũng dùng đến nó, nhưng mà không ngờ lại dùng sớm đến như vậy. 

Hắn sẽ rời đi, nhưng mà hắn sẽ quay trở lại, không quá bốn tháng thời gian, chờ cho Hồ Mỵ Ảnh đột phá Pháp Thần, cũng là lúc hắn quay về, khi đó hắn đã là Hóa Thần Chí Tôn cường giả, hơn nữa còn là Đạo Thể Hóa Thần trung kỳ, có thể nói là một bước lên mây, tất cả những người mà ức hiếp Lý gia của hắn, sẽ phải trả giá cực đắc, trong lòng của hắn thậm nghĩ. 

"Ầm! "

Phá Giới Ngọc Phù kích hoạt, thanh quang bao trùm lại Lý Thái Tinh cùng Hồ Mỵ Ảnh hai người, chỉ chưa đầy một giây, cả hai liền biến mất tại Bát Hoang Điện, tung tích không rõ. 

...

Cùng lúc đó! Thần Thành Địa Vực! Thiên Nguyên Động Phủ! 

"Ầm ầm!!! "

"Là ai? Ai dám giết Vân nhi của ta! Cho dù hắn là ai, ta cũng bắt hắn trừu hồn luyện phách, vĩnh kiếp không được siêu sinh...Vĩnh kiếp không được siêu sinh a!" 

Thiên Nguyên Động Phủ, cách Thần Thành không xa, tọa lạc tại Thiên Nguyên Sơn Mạch, là nơi bế quan tu luyện của Dương Thiên Nguyên, Dương gia Thái Thượng Trưởng, Lão Linh Thể Hóa Thần đại thành cảnh giới cường giả, Dương gia một trong số ít Linh Thể Hóa Thần cường giả một trong.

Chỉ là giờ phút này, Dương Thiên Nguyên không còn bộ dạng tiên phong đạo cốt như người ta thường thấy, thay vào đó là một đầu tóc rối bời, hai mắt như máu, khí tức trên người vô cùng hỗn loạn, trông không khác gì một người điên. 

Ngay cả mấy ngàn dặm Thiên Nguyên Sơn đỉnh núi cũng bị hắn khí tức phát ra chấn toái, bây giờ nơi đây khá là trống trải. 

"Thái Thượng Trưởng Lão bớt giận! Xin Thái Thượng Trưởng Lão bớt giận!" Một đám Dương gia mạch này, tất cả đều quỳ xuống hướng Dương Thiên Nguyên dập đầu nói.

Dương Thiên Nguyên vừa rồi giận dữ, hủy đi một tòa mấy vạn dặm Thiên Nguyên Sơn, làm cho mấy chục vạn tộc nhân bị chết, bọn họ là không muốn chôn cùng a.

"Ầm ầm!! "

"Bớt giận? Vân nhi của ta đã chết, các ngươi còn sống làm gì? " Dương Thiên Nguyên không phân trắng đen, nhìn một đám người kia rất là chướng mắt, một chưởng đánh ra, đem mấy trăm vạn còn lại Dương gia đệ tử chôn vùi. 

"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "

"Lão Nguyên! Bình tĩnh một chút! " 

Đúng lúc này, một đạo âm thanh như thiên lôi hàng thế, tiếp theo một tôn đầu trọc mắt to lão giả xuất hiện, hắn vừa xuất hiện đã dùng một quyền đánh tan đi khủng bố chưởng thế của Dương Thiên Nguyên, cứu đi mấy trăm vạn Dương gia tộc nhân.

Một kích phá tan đi Linh Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành một kích, người đến thực lực khủng bố có thể thấy được lốm đốm, ít nhất cũng có Linh Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành tu vi.

"Dương Tán Xương! Ngươi đến đây làm gì?"

Thấy người đến là Dương Tán Xương, Dương Thiên Nguyên cũng bình tĩnh lại không ít, khí tức trên người cũng dần ổn định, lên tiếng nói.

Dương Tán Xương, Linh Thể Hóa Thần Chí Cường Giả, một thân tu vi kinh thiên động địa, Dương gia Thái Thượng Trưởng Lão, quan trọng nhất hai người cũng là hết sức thân quen. 

"Lão Nguyên! Ta không tới, ngươi đã đem người trong tộc cấp diệt sát hết! " Dương Tán Xương hừ lạnh một tiếng. 

"Lão Nguyên! Có chuyện gì xảy ra, ngươi như thế nào lại mất bình tĩnh như vậy? " Dương Tán Xương nhìn bộ dạng của Dương Thiên Nguyên, không khỏi nhíu mày hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.