Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 446: Vệ Thành



"Nha! Hổ Huyền Thiên, không phải là ngươi muốn đem tất cả tài sản Triệu gia dâng lên đó chứ? " Diệp Tử Phàm đứng lại, như cười như không nhìn Hổ Huyền Thiên nói.

Cái con mèo này, ăn vụng đồ cũng là không ít, thần thức của hắn là cỡ nào cường đại, những trò xiết của Hổ Huyền Thiên, sao có thể qua mặt được hắn, chỉ là đây là hắn muốn thưởng cho Hổ Huyền Thiên vì công lao vất vả của tên này mà thôi, nếu như Hổ Huyền Thiên không muốn, có tinh thần tự giác trả lại, cũng là vô cùng đáng khen, đúng lý phải tuyên dương, hắn cũng không ngần ngại nhận lấy.

"Chủ nhân! Kia chỉ là chuyện nhỏ, ta còn chuyện quan trọng hơn báo cáo! "Hổ Huyền Thiên trong lòng là rùng mình một cái. 

Không nghĩ đến việc mình làm kín đáo như vậy, lại không thể nào qua mắt được vị Chủ Nhân này, Ngụy Thánh cường giả, cường đại đến như vậy sao?

Xem ra lần này lại làm một lần không công rồi. 

"Nói đi!"Diệp Tử Phàm cũng không có đùa giỡn nữa, nghiêm túc nói.

"Chủ nhân! Cái người Triệu Long Cơ vừa mới bị giết, hắn là đệ tử ký danh của một tên Nhân Tộc Hóa Thần, gọi là Kim Nguyên Chí Tôn! " Hổ Huyền Thiên theo đúng những gì hắn biết được hồi báo.

"Kim Nguyên Chí Tôn sao? Hắn lại là ai?"Diệp Tử Phàm nghi hoặc hỏi. 

Lấy Chí Tôn danh hiệu, cũng là Hóa Thần cảnh, hắn cũng muốn biết xem tên Kim Nguyên Chí Tôn này là thần thánh phương nào.

"Đại..Đại Nhân! Kim Nguyên Chí Tôn, chính là chưởng khống giả của Vân Quang Thành, một vị Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành cường giả! " Ngô Kiện, Vương Nhân Siêu, Phong Lãng ba người, nghe đến cái tên Kim Nguyên Chí Tôn này, cả người chấn động, lên tiếng giải thích. 

Vân Quang Thành ngoài bảy đại gia tộc Lục Tinh thế lực có Hóa Thần Chí Tôn tọa trấn ra, tối cao nhất quyền lực thuộc về ba vị. 

Kim Nguyên Chí Tôn, Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành cường giả, Vương Cao Thanh Linh Thể Hóa Thần đại thành cường giả, Dư Thừa Diên Linh Thể Hóa Thần Chí Cường Giả. 

Ba người này, được xem như là Vân Quang Thành tam cây cột trụ, nhờ có bọn họ chống đỡ, Vân Quang Thành cùng mấy vạn tòa Nhân Tộc Thành Trì xung quanh mới có được hi vọng sinh tồn. 

Như không có ba người bọn họ, Vân Quang Thành đã bị Lan Hán Thành cùng Nhã Liên Thành tiêu diệt từ lâu.

Đối với Vân Quang Thành tu luyện giả, ba người kia được ví như ba vị Thần, hiện thân trên Nhân Thế, thủ hộ Nhân Tộc an bình, rất được người trong thiên hạ cúng bái. 

Đắc tội với ba người bọn họ, không khác gì đắc tội với vạn ức Nhân Tộc tại Vân Quang Thành. 

"Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành sao? Không cần lo lắng! " Diệp Tử Phàm nhẹ nhàng nói.

Đạo Thể Hóa Thần hay là Đạo Thể Ma Tôn, hắn trấn áp cũng không phải một hai tên, chỉ cần không phải là Ngụy Thánh cường giả, dám đến tìm hắn phiền phức, đến bao nhiêu, hắn sẽ diệt bấy nhiêu. 

"Vâng! Đại nhân! " Ngô Kiện ba người cũng là thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cũng phải, vị Bệ Hạ trước mắt này ngay cả Tốn Ma Vực đệ tam cường giả Lan Hán Thuật cũng có thể diệt, làm sao có thể e ngại Kim Nguyên Chí Tôn, bọn họ chỉ lo lắng không đâu.

"Các vị! Mời đi bên này!"

Một tên Thông Thần cảnh hậu kỳ cường giả thấy Diệp Tử Phàm đám người đi đến, liền là nhanh chóng chạy đến, đưa bọn hắn đến vị trí tốt nhất chuẩn bị truyền tống.

Vị Thông Thần này, có thể là chủ quản nơi đây, hắn thái độ rất nhiệt tình, đã đem một đám xếp hàng đằng trước đuổi đi, nhường đường cho Diệp Tử Phàm đám người.

Thi thoảng hắn nhìn về phía Hổ Huyền Thiên, ánh mắt cũng là đầy kinh sợ, lưng cũng khẽ cong xuống vài phần.

"Xoẹt!!! "

"Hô! Cuối cùng đám đại thần này cũng đã đi!"

Hoàng Anh nhìn đám người Diệp Tử Phàm biến mất tại truyền Tống Trận, không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm. 

"Quản Sự đại nhân, ngài sao lại đối với bọn họ khách khí như vậy? " Một tên Pháp Thần thân tín thấy đại nhân của mình ngày thường cao ngạo, hôm nay lại cung cung kính kính, không nhịn được hỏi. 

"Hừ! Đây không phải là chuyện mà ngươi có thể biết được! " Hoàng Anh hừ lạnh một tiếng, lập tức trách cứ tên thủ hạ. 

Trách mắng xong, hắn cũng không quan tâm đến chuyện nơi đây nữa, mà đi đến một nơi xa, dùng Truyền Âm Ngọc Phù, dường như đang nói chuyện với ai.

...

"Xoẹt!!! "

"Đây chính là Vân Quang Thành hay sao?" Bước ra từ Truyền Tống Trận, Diệp Tử Phàm dùng mắt thường quan sát mọi vật xung quanh không khỏi nhíu mày hỏi. 

Nơi hắn đứng, cũng là một cái mấy chục dặm quảng trường, nơi đây người đông có đến mấy chục vạn, phần lớn đều là Pháp Thần cảnh trở lên tu luyện giả, đám người đang đứng trước từng tòa Truyền Tống Trận bàn tán xôn xao như một cái chợ.

Hắn tính kỹ cũng có một trăm cái tòa Truyền Tống Trận như hắn vừa mới đi qua, như vậy thôi cũng không làm cho hắn khó hiểu, điều làm cho hắn ngạc nhiên là trước mắt hắn xuất hiện một tòa Thành Trì, tòa này Thành Trì chỉ có vài vạn dặm, tuy cũng là cao lớn nguy nga, nhưng mà nó chỉ có thể so được với những tòa Hạ Cấp Thành Trì, so với trong tưởng tượng của hắn Chí Tôn Thành Trì thì còn kém quá xa.

"Đại nhân! Ngài hiểu lầm rồi, nơi đây là chỗ nghĩ chân của những tu luyện giả, Vân Quang Thành còn cách chúng ta một ức dặm đường! " Ngô Kiện nhìn thấy Diệp Tử Phàm nghi hoặc, liền là lên tiếng giải thích. 

Nơi đây quảng trường có một trăm tòa Truyền Tống Trận, liên thông đến một trăm tòa Thượng Cấp Thành Trì do Vân Quang Thành quản hạt, hàng ngày lượng người lui tới lên đến cả trăm vạn người, phần lớn đều là Tu Luyện Giả cao cấp. 

Vì để phục vụ cho những vị Tu Luyện Giả này, một số gia tộc bên trong Vân Quang Thành đã xin phép Thành Chủ Phủ xây dựng tại đây một tòa tiểu thành trấn, chuyện môn phục vụ nhu cầu ăn ở, tu luyện thậm chí là giải trí của đám Tu Luyện Giả. 

Nơi đây, chỉ cần ngươi có tiền, muốn làm bất kỳ chuyện gì đều được, điều kiện tiên quyết chính là không thể vi phạm Vân Quang Thành điều luật. 

"Ha ha ha...Ở đâu ra đến một tên nhà quê! Ngay cả Vân Quang Thành Vệ Thành cũng không hiểu!"

"Nha, Tiểu Uyên, ngươi cũng đừng cười người ta, có khi người ta là thế ngoại cao nhân, chuyên tâm tu hành tại thâm sơn cùng cốc đâu!"

"Nham Thư đại ca nói rất đúng! Là muội cô lậu quả văn!Ha ha ha!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.