Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 670: Rửa Hận



Cho nên Trưởng Lão Hội Nghị bọn họ thành lập ra, tất cả đều thống nhất Đạo Thể Ma Tôn cường giả sơ kỳ trở lên đều sẽ đến Tốn Ma Vực này trợ trận. Cùng là mang theo Trấn Tộc Cấm Khí Truy Hồn Kiếm cho Tuyết Mạn Sát, đề phòng mọi chuyện bất trắc có thể xảy ra.
Như trận chiến này Tuyết Mạn gia tộc bọn họ thua trận, như vậy Tuyết Mạn gia tộc tại Đông Châu này kể như là bị xóa sổ, bọn họ có ở lại Tuyết Mạn Thành cũng là không thể nào tránh được một kiếp, như vậy còn không bằng cùng Tộc Trưởng sánh vai tử chiến một trận.
"Chuyện này tạm thời bỏ qua. Hồi lại Tuyết Mạn Thành ta mới tính toán cùng với lại các ngươi! "
Nhận lấy Cấm Khí từ trong tay của Tuyết Mạn Lam, Tuyết Mạn Sát nhẹ nhàng lên tiếng nói.
Hắn đã nói như vậy, là cũng không có ý định trách phạt đám người Tuyết Mạn Lam nửa. Lần này đám người này vi phạm mệnh lệnh của hắn, chung quy chỉ là hoàn cảnh bắt buộc, còn có một phần lỗi của hắn là không thể nào nhanh chóng dẹp yên đám người Diệp Tử Phàm.
Với lại Tuyết Mạn Lam này là phụ thân của Tuyết Mạn Lâm, hắn không có nể mặt Tăng thì cũng phải nể mặt Phật. Hơn nữa lần này Tuyết Mạn Lam đưa đến cho hắn Cấm Khí Truy Hồn Kiếm, chính là hắn đang muốn nhất bảo vật, không có bọn họ, hắn cũng phải quay lại Tuyết Mạn gia tộc một lần nữa, cho nên tính ra lần này những người này là có công mà không phải có tội.
"Cáp Tích Ly! Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận! Lần này ta xem các ngươi còn có thể kiêu ngạo được nữa hay là không? " Cầm Truy Hồn Kiếm trong tay, ánh mắt của Tuyết Mạn Sát nhìn về hướng Kiệt Nhĩ Thành chứa đầy hàn mang nói.
Hắn đường đường là Đông Châu đệ nhất cường giả, thế nhưng vài lần đụng phải đám người của Kiệt Nhĩ Lân hay Cáp Tích Ly đều là bị đánh cho phải chạy trốn như chó nhà có tang. Một đám Đạo Thể Ma Tôn lại ngồi lên đầu hắn kéo phân, như thế hắn sao có thể chấp nhận được. Những lần trước hắn là không có cách nào, cho nên mới phải tạm thời lui bước. Thế nhưng giờ đây, thế sự xoay chuyển, trong tay hắn là có Cấm Khí cấp bậc Thần Binh. Lần này cũng là lúc hắn phải đem đám người kia đánh xuống mười tám tầng địa ngục cho hả giận rồi.
...
Kiệt Nhĩ Thành! Khôn Ma Điện!
"Phương Chí Tôn! Ngài nói xem cái tên Tuyết Mạn Sát kia có quay trở lại nữa hay là không? "
Khôn Ma Điện bên trong, Thạch Y Quan mười ngày qua nghĩ ngơi cũng là khôi phục lại không ít nguyên khí, hắn là hết nhìn lên thương khung ba trăm sáu mươi viên Tinh Thần do Cáp Tích Ly đám người hiển hóa thành Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận, đến nhìn phương hướng mà Tuyết Mạn Sát bị đuổi chạy vừa rồi, sau đó là quay sang hỏi Hổ Huyền Phương bên cạnh.


"Theo lý mà nói, Thánh Thể Ma Tôn bình thường khác như bị đánh cho tan nát như thế, trong thời gian ngắn là sẽ không có quay lại. Nhưng mà với Tuyết Mạn Sát người này, rất là khó nói!" Hổ Huyền Phương cũng là không có chắc chắn lắm lên tiếng trả lời.
Tuyết Mạn Sát vừa xuất hiện bên ngoài Kiệt Nhĩ Thành, liền là bị Cáp Tích Ly đám người dùng Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận đánh cho chạy có cờ. Chỉ là hắn cũng biết, với những tôn siêu cấp Cường Giả như là Tuyết Mạn Sát, cùng với lại nội tình vô cùng thâm hậu của chúa tể Đông Châu Tuyết Mạn gia tộc, nhất định sẽ là không có dễ dàng gì nuốt trôi cái nỗi nhục này.
Rất nhanh chóng tên kia sẽ đến đây tìm về bãi, hơn nửa một khi Tuyết Mạn Sát quay lại lần nữa, có thể tên kia đã tìm ra được phương pháp phá đi Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận, như thế tất cả bọn họ đều là gặp phải nguy hiểm, hiện tại hắn chỉ hy vọng Tuyết Mạn Sát là càng chậm đến đây lúc nào, là tốt lúc ấy, kéo dài một ít thời gian cũng là không tồi.
"Cáp Tích Ly đám người duy trì mãi Chiến Trận như thế, bọn họ là không sợ Nguyên Lực tiêu hao hết, dẫn đến Chiến Trận băng liệt hay sao?" Ôn Địch nhìn lên bầu trời đám người Cáp Tích Ly kia, không khỏi có chút lo lắng nói.
Cái Chiến Trận này uy lực hắn là đã cảm nhận được hết sức là đầy đủ, có thể nói hắn cùng Hổ Huyền Phương bây giờ vẫn còn bình an tại Khôn Ma Điện này, hoàn toàn là nhờ cả vào nó. Chính vì thế hắn là không có muốn Chiến Trận xảy ra cái vấn đề gì đến.
Lần này hắn là lo lắng đến, một khi để Chiến Trận này vận hành thời gian quá lâu, những cái kia Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả là không có đủ Nguyên Lực chèo chống, như thế rất có thể sẽ dẫn đến việc Chiến Trận bị băng diệt như là những cái bình thường Chiến Trận khác.
Theo ý của hắn, bây giờ Tuyết Mạn Sát tên kia đã bị đánh chạy trốn mất dép. Chúng ta nên là thu hồi Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận, chờ cho Tuyết Mạn Sát quay lại, đem nó ra cũng là không có muộn.
"An tâm đi! Ta đã thương lượng với lại Ly Chí Tôn. Hắn nói cái Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận này có thể vận hành liên tục trong vòng ba trăm sáu mươi ngày mà không cần ngừng nghỉ! " Hổ Huyền Phương là trấn an nhân tâm nói.
Thật sự ra sau khi đánh cho Tuyết Mạn Sát chạy trốn, Cáp Tích Ly cũng là muốn thu hồi lại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận, chỉ là sau khi biết rõ thời gian Chiến Trận này có thể kéo dài, hắn là không có muốn để cho Cáp Tích Ly làm như thế.
Tuyết Mạn Sát người này, theo điều tra của mà hắn biết được đến, tên kia rất là am hiểu Không Gian Áo Nghĩa, có thể nói người này sử dụng Không Gian Áo Nghĩa khá là thuần thục. Một khi Cáp Tích Ly không duy trì Chiến Trận mà trở lại chân thân, Tuyết Mạn Sát chỉ cần sử dụng Không Gian thiên phú của mình, đánh lén một trong ba trăm sáu mươi vị Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả bên mình, như thế Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận là sẽ không có duy trì được nữa. Mà sẽ sụp đổ nhanh không kém Chiến Trận mà Kiệt Nhĩ Lân làm ra.
Đây chính là điểm yếu lớn nhất của Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận mà hắn nhìn ra được, tuy không biết Tuyết Mạn Sát có nhận ra hay không, nhưng dù sao vẫn là cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.


Nhắc đến Kiệt Nhĩ Lân tên kia, hắn là không khỏi oán thầm không thôi. Trước kia Kiệt Nhĩ Lân làm thống lĩnh đưa mọi người đi tấn công đánh chiếm những cái tòa Địa Vực tốt bao nhiêu, thì bây giờ thành lập cái Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận lại tồi tệ bấy nhiêu.
Vì một chút tư tâm của mình, không những hại chết vô số Ma Tộc khoáng công, mà đem luôn mấy trăm vị Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả cấp chôn vùi. Trong đó có không ít người là cựu thần trước đây mà hắn quen biết như Giáp Giác Sâm hay Tây Tư Đà. Lần này như tên kia có may mắn thoát khỏi tay của Tuyết Mạn Sát, hắn cũng sẽ là đem chuyện này báo cáo lên cho vị Chủ Nhân kia, tuyệt đối không thể bỏ qua cho Kiệt Nhĩ Lân này dễ dàng như vậy được.
"Haiz.. Như có Chủ Nhân tại đây, chúng ta cũng sẽ không cần thấp thỏm lo âu như vậy! " Ôn Địch hết nhìn trên đầu mình Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận, lại nhìn Thối Ma Trì phương hướng, không khỏi thở dài một tiếng nói.
Trước đây có mặt Diệp Tử Phàm, bọn họ người nào cũng là lo lắng bất an, chỉ sợ lúc nào đó bất ngờ y đem bọn họ cấp nuốt. Chỉ là vị Chủ Nhân kia rời đi không được bao lâu, vui vẻ đâu không thấy, chỉ thấy mọi người ai cũng là nơm nớp lo sợ.
Cái này cũng không có cái gì khó hiểu, vị kia Chủ Nhân tuy là độc ác một chút, nhưng mà thưởng phạt phân minh, tất cả đều đâu ra đó rõ ràng, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là không cần phải lo lắng cái gì quá nhiều, bất an trong lòng bọn họ là giảm đi không ít.
Nhưng mà hiện tại không có Diệp Tử Phàm tại bên cạnh, bọn họ sống một ngày dài bằng một năm, cường địch chỉ là mới đến viếng thăm một chút mà thôi, cả hệ thống Thế Lực đều như lâm vào băng diệt. Cuộc sống lo sợ ăn bữa nay lo bữa mai như thế, bọn họ thật sự là có chút không có quen.
"Ta cũng là mong Chủ Nhân có thể sớm ngày xuất quan! " Hổ Huyền Phương cũng là rất đồng tình với lại những gì mà Ôn Địch đang nghĩ.
Thế nhưng khi hắn nhìn về Thối Ma Trì phương hướng lại không tránh khỏi có chút lo âu. Vị Chủ Nhân kia đã vào bên trong Thối Ma Trì thời gian đã hơn ba tháng rồi, đến giờ vẫn là không có một chút tăm hơi.
Theo như hắn biết đến, Thối Ma Trì này chỉ có thể mở ra trong vòng thời gian tám mươi mốt ngày mà thôi, qua thời gian kia như còn không có bị Thối Ma Trì truyền tống ra, hoặc giả không chịu ra, như thế là phải chờ đến một trăm vạn năm sau Thối Ma Trì mở cửa lần nữa mới có thể rời khỏi.
Một trăm vạn năm a, đối với một tên Phàm Thể Tôn Giả như hắn, cũng là không hề nhỏ một con số, nhất là hắn đã sống mấy trăm vạn năm rồi. Lần sau Diệp Tử Phàm xuất hiện, chắc chắn sẽ là không còn trông thấy Hổ Huyền Phương hắn đây nữa. Hơn nữa với cái tình cảnh mà Tuyết Mạn Sát liên tục uy hiếp như hiện tại, hắn có thể sống sót được vài năm nữa hay không cũng là một vấn đề. Cho nên hắn là không bao giờ hy vọng vị kia Chủ Nhân sẽ bị nhốt trong đó một trăm vạn năm.
"Ân! Hai vị nhìn kìa. Tuyết Mạn Sát kia lại tiến đến!"


Hổ Huyền Phương trong lòng đang là tràn đầy lo lắng bất an là lúc, Thạch Y Quan lời nói liền đem hắn quay trở lại hiện thực, dùng thần thức quan sát một chút, quả nhiên là phát hiện Tuyết Mạn Sát đã đứng bên ngoài Kiệt Nhĩ Thành không đến một ức dặm. Lần này Tuyết Mạn Sát cũng là không có đi đến đây một mình, xung quanh hắn có một đám gần cả trăm tên Đạo Thể Ma Tôn cường giả tiền hô hậu ủng, không cần nói cũng là biết đây chính là Tuyết Mạn gia tộc Trưởng Lão bọn họ.
"Ôn huynh! Lập tức dùng Truyền Tống Trận! Chúng ta liền đi đến Phong Ma Sơn Mạch! " Nhìn thấy Tuyết Mạn Sát tên kia xuất hiện, Hổ Huyền Phương không cần suy nghĩ bau lâu, liền là quay sang bên cạnh đối với Ôn Địch gấp rút nói.
Tuyết Mạn Sát đi mà quay lại, hơn nữa nhìn thần sắc của tên kia vô cùng tự tin, như vậy chỉ cần dùng sơ qua đầu óc, hân cũng là biết Tuyết Mạn Sát là có chuẩn bị mà đến. Hơn nữa như hắn đoán ban đầu, rất có khả năng Tuyết Mạn Sát đã có cách phá đi được Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận này, cho nên mới có tự tin lớn đến như vậy.

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.