Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 687: Lo Sợ



Hắn là thành danh cả gần mấy trăm vạn năm nay rồi, những lời nói hại người không đền mạng của Ôn Địch, hắn như thế nào lại không có nghe ra được.
Hắn không chỉ là trả lời êm đẹp mà còn trãm lại cho Ôn Địch một đao. Ý của hắn trong lời nói là ta đây những ngày qua chạy đôn chạy đáo để mà hoàn thành nhiệm vụ mà chủ nhân giao phó, trong khi là Ôn Địch nhà ngươi chỉ ngồi mát ăn bát vàng, như vậy không biết xấu hổ, có cái tư cách gì mà lên mặt nói ta này nọ chứ. Những lời kia hắn không có nói thẳng ra, nhưng mà thông minh như Ôn Địch, thiết nghĩ cũng có thể hiểu được những gì mà hắn muốn nói.
Thật sự ra mà nói, hắn là không hề có ý nghĩ muốn cùng với lại cái tên Ôn Địch này chống lại chút nào, chỉ là Ôn Địch này năm lần bảy lượt nhìn hắn không có vừa mắt, cộng với lại hai người đều là Lục Tinh Phù Văn Sư, hai người phải là trổ hết tài năng để có thể đạt được vị Chủ Nhân kia tài bồi, như vậy tranh đấu là không thể nào tránh khỏi. Câu nói một rừng không thể chứa hai hổ cũng chính là cái đạo lý này, hai người trước sau gì cũng là kẻ địch một mất một còn, hắn cũng không cần gì phải kiên kỵ quá nhiều về Ôn Địch.
Tuy nói hắn là người mới, nhưng mà không có nghĩa là hắn sẽ thua cho Ôn Địch, luận quan hệ cũng tài năng, hắn là quăng Ôn Địch mấy cái con phố, ngay cả Thánh Thể Chí Tôn Cáp Tích Ly cũng là đứng về phía của hắn, hắn còn sợ gì một cái tên Ôn Địch kia chứ.
Chỉ là Cáp Duy còn chưa có phát hiện, hắn vừa mới nói ra những lời kia, không chỉ làm cho Ôn Địch mặt mày không có ánh sáng, mà ngay cả Hổ Huyền Phương bên cạnh cũng là sắc mặt đầy khó coi.
"Cáp Duy Đại Sư! Ngài đã tìm được tin tức mà Chủ Nhân giao phó, như vậy ta xin chúc mừng ngài lập được đại công trước! " Hổ Huyền Phương là lên tiếng chúc mừng Cáp Duy, nhưng mà nghe vào tai mọi người ai cũng cảm thấy ngăn cách, từ Cáp Duy huynh đổi thành Cáp Duy đại sư, như vậy xưng hô, người ngốc cũng có thể nhận ra là không ổn đâu đây.
'Chuyện này là như thế nào?' Cáp Duy trong lòng như có vạn con sâu bọ đang cào xé khó hiểu nghĩ.
Hắn chỉ là muốn đối phó với lại Ôn Địch mà thôi, cũng không có ý đem Hổ Huyền Phương cùng nhau đối phó, tên này Hổ Huyền Phương làm như vậy là có ý gì?


'Ly đại ca! Ta là như thế nào đắc tội với lại cái tôn đại thần này rồi? ' Nhìn thấy Hổ Huyền Phương sau khi cạnh khóe hắn một câu liền là xoay người đi nơi khác, không có nhìn hắn lấy một cái, cũng không có cái thân thiện như ban đầu nữa, Cáp Duy khá là hoang mang, dùng thần niệm truyền âm hỏi Cáp Tích Ly về cái chuyện này.
Thực ra hắn đối với lại Hổ Huyền Phương là không có cái gì xung đột về lợi ích, cộng với việc Hổ Huyền Phương là ái tướng số một của Diệp Tử Phàm, hắn là đối với lại Hổ Huyền Phương là khách khí có gia, nói không chừng một ngày nào đó hắn sẽ rơi vào trong tay của Hổ Huyền Phương đi đào khoáng đâu.
Cho nên trong thâm tâm hắn, Hổ Huyền Phương tuy chỉ là một tôn Phàm Thể Tôn Giả, nhưng mà lại là người tuyệt đối không thể nào đắt tội cho được.
Hiện tại Hổ Huyền Phương khi không lại thay đổi thái độ với lại hắn, không khỏi làm cho hắn không hoang mang, phải biết rằng, trong sự cạnh tranh của hắn cùng Ôn Địch sau này, Hổ Huyền Phương là người có tác dụng rất lớn a, hắn cũng không hy vọng gì Hổ Huyền Phương sẽ đứng bên cạnh hắn, nhưng mà tên này không ghét hắn, cùng đứng trung lập vị trí là được rồi. Bây giờ ngược lại tốt, cái tên Hổ Huyền Phương này không những không đứng trung lập, mà còn quay phắt một trăm tám mươi độ đưa hắn vào sổ đen, đây là vì cái nguyên nhân gì?
'Haiz...Cáp Duy huynh đệ, vừa rồi ngươi là nói đến câu nhàn hạ tiêu dao kia, ta là biết ngươi muốn mắng Ôn Địch, nhưng mà cũng vô tình đem Hổ Huyền Phương mắng vào trong đó, hắn không có giận ngươi, đây mới là chuyện lạ!' Cáp Tích Ly cũng thở dài một tiếng, rất là bất đắc dĩ dùng thần niệm truyền âm giải thích rõ nghi hoặc trong lòng của vị huynh đệ mới kết nghĩa không lâu này của hắn.
Hổ Huyền Phương sau khi hồi lại Tuyết Mạn Thành, hắn là không giống như Ôn Địch vậy chỉ suốt ngày nghiên cứu Phù Văn Chi Đạo, mà là chỉ huy cả ngàn tỷ Ma Tộc quân đoàn trong tay đi đến Âm Cốt Sơn Mạch những cái kia Đại Hình Lục Giai Linh Tài để mà đào khoáng, công việc của tên kia có thể nói là chất cao như núi, đằng này Cáp Duy lại nói hắn đang khoái hoạt tiêu dao, ai nghe vào tai mà lại không giận cho được.


Hắn là có phần lo lắng cho Cáp Duy vị huynh đệ này của mình, tại bên trong cơ cấu thế lực của chủ nhân Diệp Tử Phàm kia, Hổ Huyền Phương được định vị là người quan trọng nhất, là đương thời tể tướng, chỉ dưới một người mà có thể trên muôn vạn người, hắn Cáp Tích Ly bây giờ tuy có Thánh Thể Thể Chất, nhưng mà hắn biết mình vị trí còn không có sánh bằng Hổ Huyền Phương, như Hổ Huyền Phương muốn ra tay đối phó với hắn, cũng là chuyện rất dễ dàng, Ôn Địch cũng thuộc diện như hắn vậy.
Còn Cáp Duy nhân vật mới này lại không cần phải nói, chỉ cần Hổ Huyền Phương muốn ra tay đối phó với lại Cáp Duy, hắn tin tưởng Cáp Duy rất nhanh là có thể xong đời.
'Niệm tình ngươi đưa cho ta một cây Dung Nguyên Linh Thảo, chuyện này ta sẽ cầu xin Hổ Huyền Phương giúp ngươi một lần vậy! ' Cáp Tích Ly nhìn đang lo sốt vó Cáp Duy bên kia, không khỏi dùng thần niệm truyền âm trấn an hắn một câu.
Dung Nguyên Linh Thảo, đây là một loại cực kỳ quý hiếm Lục Giai Linh Dược, nó có thể nhanh chóng để cho một vị đoạt xá giả dung hợp Nguyên Thần cùng thân thể hoàn mỹ lại với nhau trong một khoảng thời gian ngắn nhất, đồng thời cũng có thể giúp ngươi khôi phục lại cảnh giới tu vi khi xưa. Loại này Linh Dược tuy là mang danh Lục Giai, thế nhưng mà quý hiếm trình độ đã có thể sánh ngang với một số cấp thấp Thánh Dược.
Bảo vật quý hiếm như thế, Cáp Duy vẫn là vì muốn kết giao với hắn không ngần ngại đưa ra, chính vì điều này, cho nên hắn mới phá lệ nhận Cáp Duy tên này làm huynh đệ của mình, bây giờ Cáp Duy có nạn, hắn đương nhiên là sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
'Vậy đa tạ Ly đại ca trước! ' Cáp Duy hết sức là cảm kích dùng thần niệm truyền âm đối với lại Cáp Tích Ly nói.
Theo như hắn biết, tại bên trong hệ thống chính trị của Diệp Tử Phàm, Hổ Huyền Phương này có cái biệt danh là Phương Diêm Vương, ám chỉ những ai đắc tội với hắn đều là sẽ xuống bên dưới làm bạn với Diêm Vương. Hắn tuy tự cao, nhưng mà cũng biết với tình cảnh của mình bây giờ, là không có khả năng có thể chống lại quyền lực ngập trời mà Hổ Huyền Phương đang có, như không phải làm cho tên Hổ Huyền Phương này ghi hận, mới là tốt nhất.


Qua cái chuyện này, hắn cũng là nên cảnh tỉnh mình một chút, có những lời nói không phải nơi nào cũng có thể nói được, nếu như vô tình đi đắc tội với người không nên đắc tội, như thế ngươi là chết lúc nào cũng không có hay.
'Hắc hắc hắc...Xem ra không cần ta phải suy nghĩ nát đầu để hạ cái tên Cáp Duy này rồi!' Ôn Địch trong lòng là âm hiểm cười lạnh một tiếng.
Với một loạt hành động vừa qua, hắn là biết được Cáp Duy là một người vô cùng tài giỏi cùng biết nắm lấy cơ hội, là một cái đối thủ khó gặm nhất của hắn từ trước đến nay, nói về năng lực cùng tu vi mà nói, Cáp Duy có thể bỏ hắn rất xa, ưu thế của hắn chỉ là đi theo vị kia chủ nhân lâu một chút mà thôi.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.