Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 715: Làm Phản



Hổ Huyền Phương sau khi nghe Ôn Địch nói như vậy, ánh mắt là đại lượng nhìn hắn, gật đầu liên tục, giống như là rất tán thành ý kiến của Ôn Địch một dạng, sau đó liền là đưa ra kiến nghị với lại Ôn Địch.
"Hắc hắc hắc... Phương huynh! Ta chỉ nói đùa, nói đùa thôi! " Ôn Địch nghe cái kiến nghị của Hổ Huyền Phương, gương mặt cười hào khí vừa rồi là tắt lịm cả lại, cười khan liên tục, tránh khá xa khỏi Hổ Huyền Phương vị trí, xua tay liên tục nói.
Bảo hắn đi tấn công Nam Châu, hắn không có điên như vậy, không nói Nam Châu bên kia là nơi Ngụy Thánh gia tộc tập trung đông đảo, chỉ nói đến trước khi rời đi vị Chủ Nhân kia đã năm lần bảy lượt dặn dò sau khi nhất thống Tây Địa Khu sau là dừng lại, không được phép bước chân vào Trung Địa Khu một bước cũng làm cho hắn chùng bước.
Vừa rồi hắn đưa ra cái kiến nghị kia, là muốn Hổ Huyền Phương dẫn đầu bọn hắn tấn công Vô Tích Địa Vực, một là có cái tên trí tuệ như tinh Hổ Huyền Phương này ở đây, thành công của bọn hắn liền cao hơn, thứ hai nữa là như vị Chủ Nhân kia sau này biết chuyện có trách phạt xuống, người đầu tiên phải chịu trách nhiệm là Hổ Huyền Phương mà không phải là hắn, cho nên hắn mới an tâm đưa ra chủ ý như vậy, chỉ là đáng tiếc, cái tên Hổ Huyền Phương này không có bị hắn vẽ ra viễn cảnh thống nhất Linh Ma Đại Lục ra lừa gạt, cho nên chuyện này đành thôi vậy.
"Ôn huynh! Lần sau ngươi có ý định tấn công Vô Tích Địa Vực, nói với lại ta một tiếng, ta nhất định sẽ ủng hộ hết mình! " Hổ Huyền Phương như cười như không đối với lại Ôn Địch nói.
Muốn đưa hắn vào tròng, cái tên Ôn Địch này cũng là quá xem thường hắn một chút, như cái tiểu xiết này mà hắn còn không nhận ra, thật uổng cho danh hiệu trí tinh của hắn.
"Phương huynh! Đương nhiên là như vậy, đương nhiên là như vậy! " Ôn Địch không thể làm gì khác hơn là mặt dày đáp lại một câu như vậy mà thôi.
Còn có thể có lần sau hay là sao? Hắn cũng không có điên gì đi trêu chọc cái tên Hổ Huyền Phương này nữa.
"Phương Chí Tôn! Như không thể tấn công Trung Địa Khu, hay là chúng ta quay sang công chiếm Nam, Bắc hai cái Địa Khu. Ngài thấy như thế nào? " Cáp Duy lên tiếng đánh tan hai người Hổ Huyền Phương cùng Ôn Địch đang diễn trò khôi hài nói.
Một tháng trước sau khi công chiếm được mấy chục cái Địa Vực, hắn cùng tất cả mọi người có Nô Ấn bên trong điều đã nhận được mệnh lệnh từ vị chủ nhân kia thông qua Đại Hắc, đó chính là sau khi thu phục xong Tây Địa Khu nơi này, cho dù có vì cái nguyên nhân gì, cũng không được phép tiến vào Vô Tích Địa Vực nữa bước, nếu như không, sẽ bị trọng phạt, hắn bên này vẫn luôn thực hiện đúng chỉ thị của vị Chủ Nhân kia, cho nên trước đây tuy có nhiều cơ hội thông qua Truyền Tống Trận đi đêm Vô Tích Địa Vực, hắn cũng không giám vượt qua lôi trì một bước, chỉ là bây giờ bọn họ đã thống nhất Tây Địa Khu, đang là không có việc gì làm, như tấn công Nam, Bắc hai cái Địa Khu còn lại, thiết nghĩ là không có vấn đề gì, cũng không có vi phạm vị Chủ Nhân kia lời nói.
"Không sai a Phương huynh! Cáp Duy đại sư nói vô cùng chính xác! Ta cũng đồng ý làm như vậy! " Ôn Địch ánh mắt đạo lượng, gật đầu liên tục đối với lại Hổ Huyền Phương nói.


Từ khi nắm cái Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận vô địch này trong tay, không có lúc nào mà hắn không có cái ý nghĩ cùng người khác chiến đấu, một ngày không chiến đấu, hắn cảm giác ngứa ngáy khó chịu, Cáp Duy đưa ra cái đề nghị này, thật sự rất hợp ý của hắn.
Hắn trước đây nhìn Cáp Duy không có vừa mắt, nhưng mà với câu nói vừa rồi của Cáp Duy, hắn là quyết định sau này không có đối địch với lại Cáp Duy nửa, không chừng còn đem tên này làm bằng hữu thân thiết.
Cái tên Cáp Duy này ý nghĩ sao mà lại hợp ý của hắn đến vậy kia chứ.
"Không được! Từ đây cho đến khi nào Chủ Nhân trở lại, chúng ta chỉ có thể kinh doanh cái Tây Địa Khu này cho tốt, không thể đi ra bên ngoài nửa bước! " Hổ Huyền Phương lắc đầu, rất là kiên quyết nói.
"Đây là vì cái gì? " Ôn Địch là không tin được hét lên.
Bọn họ đây là không có đi công phá Trung Địa Khu, mà chỉ là muốn đem hai cái Địa Khu khác nhét vào trong túi sau đó dâng lên cho vị Chủ Nhân kia mà thôi, làm như vậy có cái gì là sai.
Với lại không chỉ là hắn cùng Cáp Duy có cái ý nghĩ như vậy, mấy trăm tên Đạo Thể Chí Tôn Cường Giả xung quanh đây cũng là có ý nghĩ đó, nhìn vào ánh mắt khát khao của bọn họ là hắn có thể nhận ra được đến, trong khi Hổ Huyền Phương lại đi làm ngược lại mong muốn của mọi người, hắn là không sợ mất lòng tất cả hay là sao.
"Ta là nói lại lần nửa, chúng ta chỉ được khai thác Tây Địa Khu một mẫu ba phần đất nơi này, ngoài ra không được đi đâu cả!" Đáp lại sự mong chờ của mọi người, Hổ Huyền Phương không có giải thích cái gì, vẫn dùng giọng không có cảm tình nói.
"Được! Ngươi không đi, vậy thì ta đi, ta không tin không có sự trợ giúp của ngươi, chúng ta không thể công chiếm Nam, Bắc hai cái Địa Khu! Chúng ta đi!" Ôn Địch là không có thuyết phục được Hổ Huyền Phương, liền là hận hận nói.
Sau đó hắn là phất tay ra hiệu cho người của mình rời đi nơi này. Hắn là không tin, không có sự giúp đỡ của Hổ Huyền Phương, hắn không thể nào đem hai cái Địa Khu còn kém hơn cả Tây Địa này thu vào trong túi.


Thực lực của hắn hiện tại, cùng trong tay Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận, mấy trăm tên Thánh Thể Ma Tôn thủ hạ, lại không thể đánh hạ được Nam, Bắc hai cái Địa Khu. Cái này thì không còn gì để nói.
Chờ hắn đem Nam, Bắc Địa Khu nắm trong tay, khi vị Chủ Nhân kia trở lại, đến khi ấy hắn đạt được công lao lớn, tên Hổ Huyền Phương này cũng đừng trông mà thèm là được.
"Ân!Các ngươi làm cái gì vậy? Sao còn không chịu theo ta?" Ôn Địch thấy mình đã đi khá xa, nhưng mà ngoài trừ Cáp Duy cùng Cáp Tích Ly đi theo hắn ra, ba trăm sáu mươi tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả mà hắn làm thống lĩnh không một tên nào đi theo hắn cả, hắn là bực mình quay lại quát.
Đám người này, lỗ tai là có vấn đề hay là sao, hắn đã nói rõ ràng là phải đi công chiếm Nam Địa Khu cùng Bắc Địa Khu rồi, như thế nào bọn chúng còn đứng im như trời trồng thế kia.
"Ôn đại sư! Thật sự là xin lỗi, chúng tôi không thể đi theo ngài được! " Nhìn thấy Ôn Địch nỗi giận đùng đùng tiến đến quát, ba trăm sáu mươi tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cũng có một tên không tình nguyện đứng ra lên tiếng nói.
"Tại sao lại như vậy? Ta cần một lời giải thích? " Ôn Địch gương mặt không phải rất đẹp, gầm rít lên từng cơn, đối với lại đám người này hỏi.
Những người đứng bên kia đều là người của Hổ Huyền Phương, không nghe lời của hắn đi tấn công hai cái Địa Khu kia hắn cũng có thể hiểu được. Chỉ là những người này là người của hắn, là vị Chủ Nhân kia trước khi rời khỏi đưa cho hắn lãnh đạo, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của hắn, không cần phải nghe theo bất kỳ mệnh lệnh của ai khác, nhưng mà bây giờ đám người này lại lâm trận phản chiến, không nghe theo lời của hắn nửa, đây là có chuyện gì?
Hắn cần đám người này phải cho ra lời giải thích thích đáng, nếu như không, hắn sẽ không bỏ qua cho bọn họ một cách đơn giản như vậy đâu.
"Ôn đại sư! Không phải là chúng tôi không có nghe lời của ngài, chỉ là trước khi rời khỏi, chủ nhân đã từng căn dặn một câu, sau khi thống nhất được Tây Địa Khu xong, nếu như mà mệnh lệnh của ngài ban ra cùng Phương Chí Tôn bất đồng, như vậy tất cả chúng tôi đều phải nghe theo mệnh lệnh của Phương Chí Tôn, không có Phương Chí Tôn ra lệnh, chúng tôi là không thể đi theo ngài!" Dù là rất khó khăn, thể nhưng mà Địch Tư vẫn là cắn răng lên tiếng nói.
Đám người bọn họ là thuộc nhóm thứ hai được Diệp Tử Phàm thu phục, bên trong là có Nô Ấn, mấy tháng trước chỉ là Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, sau khi vào Thối Ma Trì đã chuyển biến thành Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, còn tu luyện thành công Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận, đối với những người như bọn họ, chỉ nghe mỗi mệnh lệnh của Diệp Tử Phàm.


Không giống như đám người Thánh Thể Ma Tôn bị Ôn Địch ba người dùng Cấm Hồn Ngọc Phù khống chế kia, bọn họ là có tự do nhất định, cùng với lại không cần phải sợ Ôn Địch, Hổ Huyền Phương mấy người.
Thật sự ra mà nói bọn họ cũng thuộc thành phần hiếu chiến hạng người, đề nghị của Ôn Địch rất là hợp với lại khẩu vị của bọn họ, chỉ là đáng tiếc, mệnh lệnh của vị Chủ Nhân kia bọn họ không thể nào làm trái, cho nên chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi.
"Chủ..Chủ nhân sao? Thì ra là như vậy, ta đã hiểu rồi!" Ôn Địch đang nỗi giận đùng đùng, nghe cái tên Địch Tư kia nói như vậy, liền như quả bóng xì hơi, không còn sức lực nào nữa, nhìn thấy những người mà mình coi trọng nhất đi qua bên Hổ Huyền Phương bên kia.
Hắn bây giờ đã hiểu, đám người kia vì sao lại làm như thế, vị Chủ Nhân kia ra lệnh, đừng nói là bọn chúng, ngay cả hắn đi chăng nữa cũng phải là răm rắp nghe theo.
...
Cáp Tích Ly cùng Cáp Duy hai người cũng hai mặt nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương có thể nhận ra được sự bất đắc dĩ.
Rất có thể là vị Chủ Nhân kia đã biết trước được cái hoàn cảnh như ngày hôm nay, cho nên mới đưa ra cái sắp xếp như vậy, bây giờ Ôn Địch vị này lại giống như bọn họ, rơi vào hoàn cảnh hai bàn tay trắng. Xem ra người mà vị Chủ Nhân kia xem trọng nhất, vẫn là Hổ Huyền Phương tên này.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.