Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 857: Sáo Rỗng



'Vũ Đồng? Vũ Phi? Diệp Phu Nhân? Sau khi trở về, ta nhất định phải điều tra những người này là ai!' Hoàng Thành Công trong lòng âm thầm nghĩ.
Hoàng gia của hắn lần này là mất hết bốn Siêu Phàm cảnh cường giả, ngay cả hắn đây cũng chỉ chút nữa tán thân trong chiến sự, tổn thất như thế, như không đưa ra một lời giải thích thỏa đáng, rất khó có khả năng qua được quan ải của Trưởng Lão Hội cùng gia tộc Lão Tổ.
Hơn nữa đám người này chỉ nói hắn là không có đem chuyện nơi đây truyền ra bên ngoài, cũng không có nói là hắn không thể điều tra chuyện này. Bên trong kia có rất nhiều khoảng trống để có thể khai thác, không chừng có thể phát hiện ra những tin tức đặc biệt cũng nên.
Hoàng Thành Công liền bắt đầu mạch suy nghĩ tiếp tục điều tra.
Vũ Đồng cùng Vũ Phi chính là tên của hai con nha đầu này, phía sau mỗi người bọn họ là hình thành một tập đoàn thế lực lớn, toàn là cường giả đi theo, còn gọi là Vũ Đồng hệ cùng với lại Vũ Phi Hệ nữa.
Hai người IV7S5y này khoa trương làm lớn như thế, chắc chắn sẽ có rất nhiều người biết được tin tức của hai người này, còn một người nữa đó là Diệp Phu Nhân vị kia. Hoàng Thành Công biết lần này sở dĩ có thể kết thúc chiến tranh một cách nhanh chóng như vậy, hắn cũng còn có thể sống sót hoàn toàn là nhờ vào Diệp Phu Nhân vị này, vị này Diệp Phu Nhân là nhân vật như thế nào?
Vì sao khi nhắc đến cái tên này, hai con nha đầu kia trời đất không sợ, lại sợ vị này Diệp Phu Nhân đến như vậy? Kể cả những tôn Chân Huyền cảnh kia, cũng đối với lại Diệp Phu Nhân kia rất là cung kính, không giống như là giả tạo cho lắm, nhân vật khủng bố như thế, hắn cũng là phải tìm hiểu vấn đề này thật kỹ mới được.
'Chỉ là trước mắt, vẫn nên rời khỏi nơi đây là tốt hơn!' Hoàng Thành Công trong lòng vừa nghĩ, hắn cũng là nhanh chóng đạp không rời đi nơi này.
Không rời đi nhanh, có ai nắm chắc một khi đám người điên kia quay lại bắt hắn đi làm tốt thí một lần nữa, như thế mới là một tràng tai nạn a.
...
"Thành Chủ! Tin tức tốt, tin tức tốt, hai vị kia Tiểu Thư đã rời khỏi Thành Chủ Phủ!" Hắc Ảnh thám tử kia lại xuất hiện tại thần bí Động Phủ của Bành Húc Văn lánh nạn, nhanh chóng lên tiếng báo ngay cái tin mừng này cho những người tại nơi đây biết.
"Haiz! Cảm tạ trời phật, cuối cùng hai cái tai họa tinh kia cũng chịu rời khỏi đây!" Phản ứng lại đầu tiên tin tức này chính là Quách Yến Mai cùng Thái Hoa hai người, bọn họ là chờ đợi cái tin tức này từ lâu lắm rồi, cuối cùng thì bọn họ cũng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Thật sự là không dễ, cuối cùng hai cái kia nha đầu cũng chịu buông tha cho mấy cái tấm thân già này của các nàng rồi.
"Biết được vì cái gì hai vị Tiểu Thư kia rời đi nhanh như vậy hay không?" Không có vui mừng giống như hai vị phu nhân của mình, Bành Húc Văn khá là cẩn trọng hỏi.
Không trách hắn cẩn thận như thế, thông thường mà nói, hai con nha đầu này không đem Diệu Quang Thành lật tung lên mười ngày mười đêm, tuyệt đối là sẽ không rút lui, bây giờ chỉ mới qua bảy ngày, không có lý nào bọn chúng lại hồi trình nhanh như vậy, nơi đây có phải là có âm mưu gì hay không.
"Hồi bẩm Thành Chủ, thuộc hạ nghe được đến tin tức, là vị kia Diệp Phu Nhân đã quay trở lại Diệu Quang Thành, cho nên Vũ Đồng tiểu thư cùng Vũ Phi tiểu thư mới rời khỏi Thành Chủ Phủ!”
Hắc Ảnh kia theo đúng sự thật báo cáo, sau khi là nghe được tin tức này, hắn là cẩn thận theo dõi hồi lâu, nhìn thấy hai cô bé kia được người đưa vào Diệp Phủ, hắn mới dám quay lại nơi đây báo cáo tin tức, có thể nói, lần này tin tức của hắn tuyệt đối không có nhầm lẫn ;
" Khắc Tinh của mình đã trở lại, khó trách hai tôn đại thần kia lại rời đi nhanh chóng như thế! " Bành Húc Văn gật đầu nói.
Hai vị tai họa tinh kia là trời không sợ, đất không sợ, duy chỉ sợ mỗi người mẫu thân này của mình, bây giờ người kia đã trở lại, bọn họ còn dám ra ngoài khuấy đảo phong vân nữa mới là lạ.
"Bành Viên, đi thông báo cho toàn thể quan lại của Diệu Quang Thành biết, lập tức trở lại Thành Chủ Phủ làm việc bình thường!”. Bành Húc Văn rất nhanh liền ra lệnh cho tên Hắc Ảnh Bành Viên kia nói.
Vị kia Diệp Phu Nhân đã trở lại, như vậy ít nhất trong vòng mấy tháng nữa bọn họ là có thể bình an vô sự, cũng là nên đưa những người trước đây hắn ra lệnh trốn tránh tai họa trở về.
"Vâng!Thành Chủ! "
Nên là như thế, Bành Viên cung kính trả lời, nhưng mà hắn biết đây cũng không phải là một cách hay, không tìm được một biện pháp khả thi, như cứ để cho hai vị kia Tiểu Thư lăn lộn mãi như thế, Diệu Quang Thành này trước sau gì cũng là hỏng mất mà thôi.
...
Diệp Phủ! Hậu viện!
"Hoa Bà! Những ngày qua ngài có khỏe hay không !"
Diệp Vũ Phi tiểu bất điểm này là được Long Khiếu An đưa về Diệp Phủ đầu tiên, vẫn như thường lệ, nàng là đến nơi này hỏi thăm sức khỏe của Hoa Bà, người mà ngoài mẫu thân của mình ra, là người gần gũi cùng chăm sóc nàng lâu nhất!
Ân, tính ra cũng là năm năm rồi thì phải, những năm qua nàng vẫn là đối xử với lại Hoa Bà này rất là tốt, khi nào có thời gian, cũng là đến nơi này vấn an bà ta, nàng vẫn luôn là người rất là trọng tình cảm cùng hiếu thuận a, chẳng bù cho con a đầu Diệp Vũ Đồng kia, lâu lâu mới đến vấn an vú nuôi này của mình một lần! Diệp Vũ Phi trong lòng thầm oán trách cái kia Diệp Vũ Đồng không biết cách làm người.
"Cạch! Vũ... Vũ Phi tiểu thư! Vẫn khỏe, ta sức khỏe rất là tốt!”
Hoa Bà là mới đánh xong hai bộ đồ cho hai vị tiểu tổ tông này, đang là muốn đem ra phơi, nghe được âm thanh hài đồng kia sau lưng mình kia, nàng là giật mình thon thót, không cần quay lại nàng cũng biết được người lên tiếng là ai, hai bộ đồ đang cầm trên tay cũng là rơi xuống dưới đất khi nào cũng không hay, xem ra là phải đem giặt lại một lần nữa rồi.
"Ân! Hoa Bà! Mới sáng sớm, ngài là đã làm nhiều công việc như vậy, ta thật sự lo lắng cho sức khỏe của ngài a!" Diệp Vũ Phi lấy tay nhỏ nhắn của mình chỉ vào má, như là rất quan tâm đến Hoa Bà một dạng. Nhưng nhìn ánh mắt của cái này nha đầu, cứ có cảm giác gian xảo như thế nào một dạng.
"Vũ Phi tiểu thư, không có nhiều, được làm việc giúp cho ngài, là niềm vinh hạnh lớn lao của ta!" Hoa Bà là hít sau một hơi, quay đầu lại nở một nụ cười hết sức là hòa ái cùng hạnh phúc đối với lại Diệp Vũ Phi nói.
‘Bây giờ Mặt Trời đã sắp xuống núi rồi mà còn bảo là sớm, chỉ có người như ngươi mới không quan tâm đến thời gian!'. Trong lòng của nàng lại oán thầm không thôi, rõ ràng là Mặt Trời đã lên cao vời vợi trên kia, thế nhưng mà con nha đầu này lại bảo mới sáng sớm. Chỉ là những cái này nàng là không dám nói ra, như không, nàng sẽ khá thảm. Đây không phải là lần đầu tiên Diệp Vũ Phi đối với lại nàng nói những câu sáo rỗng như thế này rồi.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.