Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 872: Vô Tận Vực Sâu



"Chủ nhân! Chuyển Thế Giả, tên như ý nghĩa, là một vị cường giả tuyệt thế, vì một lý do nào đó, phong ấn ký ức của mình, đi vào Luân Hồi, những người này theo tu vi đề cao, bọn họ cũng là tìm lại ký ức của mình, một khi bọn họ tìm lại ký ức, như thế thực lực chân chính của bọn họ cũng sẽ theo đó trở về, đến khi đó không có một người nào tại Hạ Giới có thể là đối thủ của bọn họ!" Tu La lão giả lên tiếng giải thích.
Có một điều mà hắn không có nói cho Sở Thiên Vũ biết, người con gái tên Lâm An Nam này không phải là bình thường Chuyển Thế Giả, mà thực lực cùng thân phận trước khi Chuyển Thế của cô ta cũng là vô cùng nghịch thiên, dựa vào một chiêu Tuế Nguyệt Chi Kiếm kia là hắn liền đã có thể lờ mờ đoán ra được xuất thân của nàng ta đến.
Cái loại này Thời Gian Chi Lực tại Thượng Giới trên kia cũng chỉ có một Thế Lực mới có thể nắm giữ mà thôi, tại vô tận năm tháng trước, Chủ Nhân của Tu La Kiếm trước đây cũng đã từng cùng với lại Thế Lực này tranh đấu, kết quả cũng không hề dễ dàng gì. Thế cho nên như không có cần thiết mà nói, Sở Thiên Vũ không nên cùng những tôn này Chuyển Thế Giả cứng đối cứng vào thời điểm này, như vô tình để người này khôi phục lại ký ức, lấy Sở Thiên Vũ tu vi hiện tại, cho dù có một ngàn cái mạng cũng không đủ cho người ta diệt.
Hơn nữa những tôn này Chuyển Thế Giả thường là có khí vận gia thân, thường gặp dữ hóa lành, cho nên rất là khó diệt, hắn cũng không tin những người này lại có thể dễ dàng chết như thế, nhất là tại bên dưới cái này Hạ Giới bên trong Hạ Giới.
"Chuyển Thế Giả thì như thế nào, Sở Thiên Vũ ta vẫn sẽ chiếu sát không lầm...Tu La, không lẽ ngươi sợ cô ta?". Biến ảo gương mặt một hồi, Sở Thiên Vũ cuối cùng liền là quyết tâm lên tiếng nói.
Sở Thiên Vũ đã nghĩ kỹ, Lâm An Nam kia cho dù là Chuyển Thế Giả thì có thể thế nào, bây giờ cô ta cũng chỉ là một Thông Thần cảnh mà thôi, không nhân lúc này thời cơ ngàn năm có một đem diệt đi, chờ đến khi thực lực của cô ta tăng cao, hay là khôi phục lại ký ức, với thù oán của hắn cùng Lâm An Nam kia, cô ta là sẽ không bỏ qua cho Sở Thiên Vũ hắn.
Với lại trong lòng hắn Bj4Cf có một cái linh cảm, đây là thời điểm thích hợp nhất để diệt đi Lâm An Nam, qua lần này, hắn là không có khả năng đem cô ta diệt sát đi nữa, cho nên cho dù như thế nào đi chăng nữa, hắn cũng sẽ không bỏ qua thời cơ ngàn năm có một này.
"Hắc hắc hắc! Như chủ nhân ngài đã quyết định, ta sẽ ủng hộ ngài đến cùng! "
Tu La lão giả nghe Sở Thiên Vũ nói hắn sợ Lâm An Nam kia, liền là cười lạnh không thôi, hắn bây giờ thực lực có chút thấp kém, cho nên đối với những người Chuyển Thế Giả như Lâm An Nam kia, có chút kiêng kỵ mà thôi, như nói hắn sợ hãi cô ta, đây là chuyện không thể nào!
Cho dù là những người Chí Tôn Thần Giới trên kia, năm xưa khi đối đầu với lại Tu La Kiếm, cũng là run rẩy liên hồi, hắn làm sao có thể sợ một con nha đầu vắt mũi chưa sạch kia.
"Như vậy mới đúng chứ, Nguyên Nhung! Lập tức khởi hành!"
Sở Thiên Vũ tinh thần dâng cao, hết sức là hài lòng đối với câu trả lời của Tu La lão giả này, hắn chờ chính là câu nói đầy tự tin kia, ngay lập tức liền ra lệnh cho Nguyên Nhung điều khiển Phi Chu tiến lên.
Hắn quả nhiên suy đoán không lầm, Tu La Kiếm là một kiện vô cùng kinh khủng Thần Binh, là thiên hạ vô địch tồn tại, ngay cả Chuyển Thế Giả những tôn Vô Thượng Cường Giả, thấp nhất cũng có Thánh Vương tu vi kia mà nó vẫn không hề kiêng kỵ.
Chỉ cần có Tu La Kiếm này trong tay, ngày hắn đứng trên đỉnh cao Tu Luyện Giới sẽ không có xa nửa.
"Vâng! Chủ nhân!"
Nguyên Nhung tuân lệnh điều khiển Hạ Phẩm Đạo Khí Phi Chu bay đi, thế nhưng trong lòng của hắn hiện tại là run sợ vô cùng.
Sở Thiên Vũ cùng Khí Linh Ma Kiếm kia đối thoại, là không có tránh ra hắn, hắn là có thể nhìn cũng như nghe thấy rõ ràng hai người kia đối thoại, như thế có nghĩa là cái mạng nhỏ của mình cũng sắp sửa rời xa mình a, hạ nhân biết quá nhiều chuyện của chủ tử, thông thường những người đó thường sẽ không có cái kết quả gì tốt.
Cần thiết phải chuẩn bị trước những khả năng có thể xảy ra với mình mới được! Nguyên Nhung trong lòng không khỏi nghĩ thầm
...
Nửa tháng sau! Vô Tận Sơn Mạch! Đệ nhất Sơn Mạch của Thành Hải Vực.
"Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”
"Ha ha ha! Lâm An Nam, phía trước chính là Vô Tận Vực Sâu rồi! Xem ra người là đã không còn con đường nào có thể chạy thoát được nữa!"
Vô Tận Sơn Mạch trên một đỉnh núi cao có tên Vô Tận Sơn, Sở Thiên Vũ tay cầm Tu La Kiếm, huyết sắc đôi con ngươi nhìn Lâm An Nam, tràn đầy đắc ý chi sắc cười lớn.
Nửa tháng thời gian, trải qua thiên tân vạn khổ đuổi giết, cuối cùng hắn cũng đã ép được Lâm An Nam đến tình cảnh lên trời không được, xuống đất cũng không xong, đại thù sắp được báo, hắn làm sao mà không có đắc ý cho được.
"Phốc! Vô Tận Vực Sâu! Ta là đã đến nơi cùng đường rồi hay sao! "
Khẽ phun ra một ngụm máu tươi, nhìn sau lưng mình là Vực Sâu không có thấy đáy, cùng một cái Hỗn Động Vô Tận kia, Lâm An Nam là không khỏi tuyệt vọng nói.
Thần Lục Đại Lục có ba cái tuyệt địa, kia là Thần Lâm Chi Khu, Thần Hải Chi Đảo, cùng với lại Vô Tận Vực Sâu.
Thần Lâm Chi Khu, đây là ám chỉ đến trung tâm Thần Lâm, nơi mà xuất hiện một màn độc vụ dày đặc, bất kỳ một Thông Thần cảnh cường giả nào đi vào nhiễm phải độc vụ này cũng chỉ có con đường chết. Thần Hải Chi Đảo, nơi đó là có một cái Không Gian Trùng Động Yêu Tộc, đẳng cấp thuộc hàng Ngũ Giai, thường xuyên có một đại lượng Yêu Hoàng cảnh yêu Tộc lui tới nơi đó, Nhân Tộc đi vào cũng chỉ có một con đường chết. Nhưng mà hai cái kia tuyệt địa lại không thể nào đi so sánh được với lại Vô Tận Vực Sâu, truyền rằng như bị rơi xuống Vô Tận Vực Sâu, hoặc giả bị vòng Hỗn Động bên dưới cuốn vào, bất kỳ là ai cũng không thể nào thoát chết.
Năm xưa cũng có một vị Thần Lục Thần Chủ không tin tà, muốn xuống Vô Tận Vực Sâu dò xét, kết quả ngài ấy là biến mất vĩnh viễn dưới Vô Tận Vực Sâu này, không hề xuất hiện lại trên Thần Lục.
Hai nơi kia Thần Hải cùng Thần Lâm, tuy là có nguy hiểm, nhưng mà vẫn còn có một tia sinh cơ cho Tu Luyện Giả, nhưng mà Vô Tận Vực Sâu này thì lại không, từ trước đến nay, không một ai có thể từ Vô Tận Vực Sâu này đi ra cả.
"Lâm An Nam! Sở Thiên Vũ ta cũng không phải là một người tuyệt tình cho lắm, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi chịu quay lại bên ta, làm một hiền thê thục đức, chuyện cũ ta có thể bỏ qua, ngươi thấy như thế nào?"
Nhìn thấy Lâm An Nam đã bị hắn ép vào tuyệt cảnh, không hiểu như thế nào, Sở Thiên Vũ lại không có điên cuồng tâm trạng muốn trả thù như trước, hắn là không thể tự chủ được bản thân bật thốt lên câu nói cho Lâm An Nam một cái cơ hội quay lại.
Sau khi bật thốt lên những lời này, Sở Thiên Vũ cũng là sửng sốt hồi lâu, dường như là không thể nào tin vào những lời vừa rồi chính là xuất phát từ ngôn khẩu của mình.
Không phải hắn là gặp lại Lâm An Nam phải đem nàng ta ăn tươi uống sống, như thế mới có thể xóa tan đi nhục nhã mà Lâm An Nam đã mang lại cho mình hay là sao? Vì cái gì hắn lại cho Lâm An Nam một cơ hội.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.