Mặc dù là hai nha đầu nước mắt vẫn là chảy ước đẫm cả gương mặt, thế nhưng rất nhanh chóng, bọn nó liền khẽ đẩy Diệp Tử Phàm ra, dùng tay áo lau sạch đi nước mắt trên gương mặt của Diệp Tử Phàm. "Ân! Phụ thân đã biết, phụ thân không khóc nữa! " Diệp Tử Phàm bỗng nhiên được hai con nha đầu này chăm sóc, cùng lên tiếng dạy cho một khóa, cũng là ngừng khóc bật cười vui vẻ trở lại, đây là nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng của hắn, hắn cũng là không biết, lần cuối hắn nở nụ cười thật tươi như thế, là từ khi nào nữa. "Vũ Đồng! Vũ Phi! Phụ thân đã bỏ rơi hai con lâu như vậy, hai con không có giận Phụ Thân hay sao?" Diệp Tử Phàm cũng là lau sạch sẽ những giọt nước trên hai gương mặt nhỏ bé của Vũ Đồng hai người, sau khi trả lại cho bọn chúng bộ đôi gương mặt của tiểu Thiên Thần, hắn liền là lên tiếng hỏi. Như với những đứa bé lên năm lên sáu khác, có lẽ sẽ không hiểu hắn đang nói gì, thế nhưng mà từ những gì mà hắn tìm hiểu được ba ngày qua đến, con của hắn không phải là bình thường hài tử, mà là yêu nghiệt hài tử. Tuổi còn nhỏ đã có thể thống lĩnh quần hùng một phương, trí tuệ của hai đứa nó tuyệt đối là không thua gì người trưởng thành, cho nên hắn tin tưởng hai đứa bé này sẽ hiểu được ý trong lời của hắn nói. "Không có! Mẫu thân đã từng nói với lại Đồng nhi, Phụ Thân là một vị đại anh hùng, đỉnh thiên lập địa, đang tại bên ngoài một nơi rất xa cùng Yêu Tộc chiến đấu, bảo hộ bình an cho Nhân Tộc! " Diệp Vũ Đồng lắc đầu liên tục nói. Theo như lời kể của mẫu thân, vị này Phụ Thân là một tôn rất cường rất cường đại cường giả, như Thần Lục Thần Chủ Hồ Kinh còn cường hơn, lại mang chí lớn bảo hộ Nhân Tộc an nguy, đi cùng Yêu Tộc chiến đấu tại Tinh Không kia. Chờ sau khi ngài đem hết Yêu Tộc diệt sát, sẽ hồi lại Diệu Quang Thành này cùng mẫu nữ nàng đoàn tụ thôi. Mẫu thân còn nói, khi phụ thân trở lại, sẽ mang cho hai tỷ muội nàng rất nhiều quà, còn sẽ bắt rất nhiều Yêu Thú về cho hai nàng chơi. Hai nàng là không cần phụ thân mang quà về, chỉ cần ngài ấy bình an hồi Diệp Phủ thăm hai nàng là tốt rồi. "Mẫu thân còn nói! Phụ thân có trọng trách trong người, ngày nào chưa diệt được hết Yêu Tộc tàn ác, ngài sẽ không hồi lại Diệu Quang Thành thăm Phi Nhi!" Diệp Vũ Phi cũng là gật đầu nói. Như là nghĩ đến cái gì, nàng liền là lên tiếng hỏi tiếp! "Phụ thân, bây giờ ngài đã trở lại, có phải đám kia Yêu Tộc xấu xa kia đã bị ngài diệt hết rồi hay không! " Vũ Phi là ánh mắt như sao sáng nhìn Diệp Tử Phàm, như sùng bái một đại anh hùng một dạng. "Đương nhiên! Phụ thân là ai, đám kia Tinh Không Yêu Thú, như thế nào có thể là đối thủ của Phụ Thân được!” Diệp Tử Phàm nhìn ánh mắt sùng bái cùng chờ mong của hai con nha đầu này, rất là quang côn gật đầu thừa nhận nói. Yêu Thú hắn là diệt rất nhiều, cho nên có nhận đi chăng nữa cũng là không có sao, chỉ có điều hắn diệt Yêu Thú không phải là vì bảo hộ Nhân Tộc hành vi cao thượng gì, chẳng qua là muốn đem bọn nó đương tài nguyên tu luyện dùng mà thôi. Thế nhưng mà những cái này hắn là không thể nào đem nói ra cho hai đứa con này của hắn biết được, nếu như không, hình tượng cao thượng đại anh hùng trong lòng bọn nó của hắn cũng sẽ sụp đổ ngay lập tức. 'An Nam a! Cám ơn nàng rất nhiều!' Diệp Tử Phàm trong lòng âm thầm cảm động nghĩ. Ra ngoài Tinh Không Diệt trừ Yêu Thú, cái lý do này cũng chỉ có một mình Lâm An Nam mới nghĩ ra được đến. Diệp Tử Phàm cũng là biết được đến, Lâm An Nam nói như thế, là muốn xóa bỏ đi hình ảnh vô lương tâm rời bỏ vợ con của Diệp Tử Phàm hắn trong suốt thời gian qua, đồng thời cũng là để khi hắn gặp lại hai đứa bé này, bọn nó cũng là không hận hắn nữa, chỉ có sùng bái hắn mà thôi. Lâm An Nam lần này là dụng tâm rất là lương khổ, hắn là nợ Lâm An Nam nhiều lắm. 'Chỉ là An Nam a, lời nói dối kia của nàng, là không có qua được hai con nha đầu của chúng ta thì phải! ' Diệp Tử Phàm nhìn ánh mắt đại lượng khá là giả tạo của hai con nha đầu này, hắn sao lại không hiểu, hai con nha đầu này cũng là không có tin tưởng vào lời nói của mẫu thân bọn chúng. Diệp Tử Phàm là duyệt qua vô số người, người nào đang nói dối, người nào đang nói thật lòng, chỉ cần nhìn qua một cái là hắn biết ngay, hai con nha đầu này a, tuy là có chút thông minh, nói dối không hề chớp mắt, nhưng mà muốn qua được đôi mắt của hắn, như vậy thì còn kém xa lắm. 'Vũ Đồng! Vũ Phi! Lần này phụ thân nợ hai con một lời xin lỗi, hai con an tâm, từ nay về sau, phụ thân sẽ dùng tất cả có thể để mà bù đắp cho hai con, tuyệt đối không để cho hai con chịu một chút ủy khuất!' Diệp Tử Phàm một lần nữa đem hai con nha đầu của mình ôm vào trong lòng, âm thầm tự dặn lòng mình nói. Dù là biết mẫu thân của mình gạt mình, cũng biết là người Phụ Thân như hắn đang nói dối, thế nhưng mà hai tiểu Thiên Thần bé nhỏ này là không có chất vấn hắn, vẫn là giả ngây giả dại tin tưởng vào hắn, phần này thông minh, phần này tình cảm, hắn là khắc ghi trong tâm khảm, có nữ như thế, làm cha như hắn còn cầu mong gì. "Phụ thân! Người mau kể lại cho ta nghe, Yêu Thú bên ngoài hình dáng như thế nào, có giống như đám kia Hải Yêu hay không?” “Không sai, phụ thân, ta là muốn nghe đến ngài là diệt bọn chúng như thế nào!" Vũ Đồng cùng Vũ Phi là không có hay biết diễn xuất thuộc hàng xuất sắc của mình đã là bị Diệp Tử Phàm xuyên phá, đẩy ra Diệp Tử Phàm, ngồi bên trong lòng ngực của hắn, bắt hắn kể lại Tinh Không Yêu Thú bên ngoài hình dáng, cùng Diệp Tử Phàm oai phong sự tích. Trong lòng của các nàng hiện tại là rất vui mừng, hai nàng không có quan tâm vì nguyên nhân gì mà vị phụ thân này suốt sáu năm qua không có hồi lại Diệu Quang Thành này thăm nàng, nhưng mà bây giờ hắn bình an về lại cũng là quá đủ rồi. Mấy năm qua hai nàng lúc nào cũng là khao khát có phụ thân tại bên cạnh, sở dĩ hai nàng tính cách cổ quái như thế, hoàn toàn là vì một lần vô tình nghe được người bên ngoài Diệp Phủ kia nói hai nàng là con không cha, là con hoang, cho nên hai nàng tính tình mới có chút khác thường. Mặc dù có thể dẹp yên mọi thế thế lực bên trong Diệu Quang Thành này để lên làm lão đại, cũng như là đem những người dám nói xấu hai nàng diệt hết. Nhưng mà tự sâu trong đáy lòng hai nàng cũng là có một nỗi buồn vô danh, đó chính là hai nàng không có phụ thân. Bây giờ thì điều đó không còn nữa, phụ thân nàng đã trở lại bên cạnh của hai nàng, kể từ bây giờ, hai nàng cũng là có phụ thân, có thể Quang Minh chính đại ngước mắt đứng thẳng lên nhìn người khác tự tin được rồi, không còn là tự ti như trước nữa. Như thế đối với lại hai nàng đã là quá đủ rồi. "Được! Được! Phụ thân sẽ kể QNZaT cho hai con nghe, bắt đầu từ Thiên Hoang Đại Lục đi..!" Diệp Tử Phàm đương nhiên là không có từ chối yêu cầu của hai người con gái cưng của mình rồi, hắn là bắt đầu kể lại đến, tốt khoe xấu che, hắn chỉ bịa ra những câu chuyện hư ảo dựa trên một đám Yêu Tộc mà hắn từng cắn nuốt mà thôi, những chuyện như hắn bị Yêu Thánh đánh chút nữa là chết rồi đại loại, hắn đương nhiên là không có nói cho hai vị bảo bối của mình biết rồi. .... Diệp Tử Phàm bên trong Đại Sảnh hăng say quên đi giờ giấc kể chuyện cho đôi nữ nhi của mình nghe, chỉ có điều hắn là không có biết đến, bên ngoài Diệp Phủ Bành Húc Văn ba người là đang khá là nóng ruột nóng gan. "Bành Thành Chủ! Ngài là mau nghĩ cách vào bên trong khuyên nhủ vị đại nhân kia đi, cứ tiếp tục như vậy, ta thấy là vô cùng không ổn a!" Hàn Thuyên cùng Dương Trung hai người, nhìn mặt trời sắp lặn xuống núi, thế nhưng mà Diệp Tử Phàm vị kia vẫn còn là không chịu rời đi hai vị tiểu thư, vẫn là còn say sưa kể chuyện, không lý gì đến chuyện bên ngoài, cái này làm cho bọn họ vô cùng lo lắng a. Phải biết rằng bọn họ còn có rất nhiều chuyện muốn là báo cáo lại với lại vị chủ nhân chân chính của tòa này Diệp Phủ, nhưng mà nhìn tình cảnh như thế này, còn là lâu lắm.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới