“Nguyên Thần phá toái! Không còn sinh cơ! Người này ra tay cũng quá độc ác một chút! “ Không có ai biết, trên thương khung Quảng Trường Truyền Tống Trận không chỉ xuất hiện một mình Tống Tân Phát, còn có Thủ Hộ Giả Đại Lục Vương Phúc. Với Ngụy Thánh tiểu thành thực lực của mình, không khó để cho hắn nhìn ra được, Tống Tân Phát đã chết mất. Những cái tên tiểu lâu la Tống gia kia có kêu gào cũng không có ích lợi gì, Tống Tân Phát là đã chết mất rồi, không còn một cơ hội nhỏ nhoi sống lại. “May mắn ta không có đối với lại hắn làm ra cái gì quá phận!” Vương Phúc nhìn thảm trạng của Tống Tân Phát, không khỏi có một tia may mắn nghĩ. Vương Phúc vẫn luôn chú ý đến nhất cử nhất động bên này, nhưng là Tống Tân Phát bị người ta giết như thế nào, hắn cũng là không có biết đến, người ra tay tuyệt đối là một tuyệt thế cường giả. Tuy không biết ai là người ra tay đem Tống Tân Phát sát, thế nhưng trong lòng của Vương Phúc cũng có suy đoán đại khái. Mười phần hết chín là do cái tên Bạch Phát Lão Giả kia làm ra. Hắn còn nhớ rõ, khi mà hắn bắt tên Bạch Phát Lão Giả kia, ánh mắt của y nhìn mình vô cùng quái dị, tên kia nhìn hắn một chút, mà hắn cứ tưởng tượng ra một tôn Thái Cổ Yêu Thú đang nhìn chằm chằm vào hắn. Như có một cái cử động nào, chắc chắn hắn sẽ phải chết, chính vì có cái cảm giác khủng bố kia, cho nên có bắt được tôn Bạch Phát Lão Giả, hắn cũng khá là cung kính, chưa bao giờ thất lễ qua, có lẽ vì như thế, đến bây giờ hắn vẫn còn sống tốt, còn về Tống Tân Phát này chết, không ngoài khả năng là thái độ vô lễ của y vừa rồi đã hại y. “Chuyện này có nên hồi báo lại với các vị Bệ Hạ trên kia hay không? “ Vương Phúc khá là băn khoăn nói. Một tôn hư hư thật thật, ít nhất là Bán Thánh Cường Giả, thậm chí có thể là Thánh Vương cường giả đến Triều Tịch Thánh Cung bọn họ, không biết sẽ tạo ra bao nhiêu sóng gió đây. Như hắn biết mà không báo, sau này có cái gì xảy ra, hắn cũng không thể thoát khỏi Thánh Cung chế tài. “Tạm thời vẫn là thôi đi!” Vương Phúc hơi có chút lắc đầu nói. Tôn kia Bạch Phát Lão Giả hắn cảm giác quá mức nguy hiểm, một khi hắn nhiều chuyện ảnh hưởng đến kế hoạch của y, sau này thu sau tính sổ, người mà phải đem ra làm dê thế tội rất có thể là hắn, suy đi nghĩ lại, chuyện này vẫn không cần báo cáo lên thì tốt, sau này Thánh Cung có hỏi đến, hắn là nói không biết cái gì là được rồi. “Ầm ầm! “ “Nên lau sạch sẽ dấu vết đi vẫn hơn!” Vương Phúc nhìn xuống bên dưới một đám Hóa Thần đang quan tâm Tống Tân Phát, ánh mắt lộ ra ti ti sát khí, không bao lâu liền đem đám người kia cấp diệt, để cho bọn chúng đi xuống cùng chủ tử của mình. Làm việc nên là gọn gàng một chút, bất kỳ ai có thể biết đến sự tồn tại của Bạch Phát Lão Giả bên dưới này, đều nên bị sát hết, còn đám người bên trên kia, hắn cũng không quản được nhiều như vậy, mọi chuyện không còn liên quan gì đến hắn nữa. ... Hạ Thánh Vực! Thánh Nhân Giới! Triều Tịch Tinh Vực bên dưới số mười Tiếp Dẫn Tinh! Thất Tinh Thánh Cung Thế Lực, tùy vào thực lực mạnh yếu, Thánh Cung nào bên dưới cũng là quản lý rất nhiều Tinh Vực, gọi chung là Hạ Giới Tinh Vực. Như Triều Tịch Thánh Cung, một cái Thánh Cung tầm thấp tại Thánh Nhân Giới, có thể quản lý hơn mười vạn cái Tinh Vực. Địa bàn không lớn nhưng cũng là không nhỏ, vì dễ dàng quản lý những Hóa Thần bên dưới đi lên Thánh Vực, cũng như tiện cho những Ngụy Thánh cùng Thánh Cung Đệ Tử đi xuống bên dưới làm nhiệm vụ, cho nên mỗi tòa Thánh Cung đều để ra một khối đất bên ngoài Thánh Vực, làm một cái Tiếp Dẫn Tinh. Tiếp Dẫn Tinh, tiếp dẫn những Hóa Thần muốn thượng Thánh Vực Tu Luyện, cũng như Thánh Cung người đi xuống Hạ Giới Tinh Vực. Triều Tịch Thánh Cung có hơn mười vạn cái Tinh Vực, cho nên phân chúng nó ra thành mười cái khu vực, mười khối Tiếp Dẫn Tinh. Tiếp Dẫn Tinh số mười, cũng như chín tòa Tiếp Dẫn Tinh bên kia, trước nay mỗi ngày tuy có một ít Hóa Thần đi lên nơi đây, nhưng nhìn chung, thường là hoang vắng như bãi tha ma, thường Tiếp Dẫn Tinh Truyền Tống Trận nơi đây chỉ dùng để Thánh Cung người xuống bên dưới làm nhiệm vụ mà thôi. Nhưng tất cả đều đã thay đổi từ ba tháng nay, kể từ khi Triều Tịch Thánh Cung ban hành ra điều lệnh mới, tất cả những Chủ Đại Lục mỗi năm một lần phải đưa một lượng lớn Hóa Thần cường giả lên Thánh Vực sau, tình cảnh nơi đây là nhộn nhịp khác xa mọi năm, những vị Thánh Sứ tại Tiếp Dẫn Tinh hiện nay 4Jv8m là làm không hết việc, người đến kẻ đi liên tục, không khác gì một cái buôn bán đại thành là bao. Chỉ khổ cho một trăm tên Hóa Thần Thánh Sứ nơi đây, chưa bao giờ phải làm nhiều công việc cũng như tiếp đãi nhiều người như thế, trong một thời gian ngắn, có chút luống cuống tay chân. “Tiểu Ất! Ngày hôm nay chúng ta số mười Tiếp Dẫn Tinh tiếp dẫn bao nhiêu nhóm Hóa Thần rồi!” Tiếp Dẫn Điện bên trong, Ngụy Thánh sơ kỳ Tạ Quang Lôi, đang nhắm liu điu đôi mắt ngủ, bỗng nhiên lên tiếng hỏi tên Tiếp Dẫn Thánh Sứ đội trưởng Chu Ất đến. “Hồi bẩm Tạ Trưởng Lão! Hôm nay chúng ta Tiếp Dẫn Tinh tiếp dẫn một trăm hai mươi nhóm Hóa Thần cảnh, nhân số là hai vạn người! “ Thanh niên Chu Ất, một bộ dạng hết sức là cung kính hướng về Tạ Quang Lôi hồi báo công tác. Một trăm hai mươi nhóm người, theo như lẽ thường, cao lắm cũng chỉ là một vạn hai ngàn tên Hóa Thần mà thôi, sở dĩ con số đội lên cao như thế này, là vì bên dưới những cái kia Hóa Thần trốn chạy bị Ngụy Thánh hoặc là Thần Chủ của những tòa Chủ Đại Lục kia bắt lại, thường thì vượt qua con số một trăm người một lần Truyền Tống Trận, có nghĩa là đám Hóa Thần kia là đào binh, với những tên không có biết điều như thế, thông thường cách xử lý của hắn chính là vẫn cho bọn chúng Thí Luyện Lệnh Phù, nhưng những tin tức về nơi đám người kia sẽ đến Thí Luyện, hắn sẽ không có nói cho đám người kia hay, là sống hay chết tại bên trong cái Bí Cảnh Thí Luyện kia, tất cả đều là dựa vào thực lực cùng vận khí của những người đó, đám người vừa đến nơi đây vượt qua một trăm người, chính là một ví dụ. “Hai vạn người sao? Vượt ra ngày hôm qua rất nhiều. Xem ra có rất nhiều Hóa Thần không có muốn lên Thánh Vực tu luyện a!” Tạ Quang Lôi khẽ mở hai mắt, hơi có một chút thất vọng nói. “Tạ Trưởng Lão, đúng thật là như thế!” Chu Ất rất là đồng ý với lại cách nói vừa rồi của Tạ Quang Lôi. Chỉ là trong lòng của Chu Ất đang cười thầm, như hắn tại hoàn cảnh của đám kia Hóa Thần Tu Luyện Giả bên dưới Hạ Giới Tinh Vực, hắn cũng là không có điên gì mà thượng Thánh Vực làm gì. Ở lại bên dưới xưng tông làm tổ cuộc sống quá mức thoải mái, lên đây tuy nói là Thượng Thánh Vực Tu Luyện, nhưng có mấy ai có thể thông qua được quan ải thứ nhất là đào khoáng này để có thể chân chính lên Thánh Cung tu hành, mười người thượng Thánh Vực, như có một người có thể rời khỏi Bí Cảnh, cũng đã là quá tốt rồi. Chu Ất hắn làm việc tại đây mấy ngàn năm, Hóa Thần bên dưới lên đây cũng có mấy vạn, nhưng số người có thể trở ra không quá trăm người, tỷ lệ tử vong có thể nói là tương đối cao. Lần này như không phải Thánh Cung đưa ra cái điều lệnh này, hắn đoán chắc là không có ma nào chịu lên đây đâu. “Ngươi có để ý được hạt giống nào tốt hay không? “ Tạ Quang Lôi nhắm mắt lại, vẫn lên tiếng hỏi. “Hồi Tạ Trưởng Lão! Đạo Thể Giả là có hơn trăm người, nhưng đa số bọn chúng đều đã quá tuổi, tiềm năng đã hết, không có đáng giá để bồi dưỡng! “Chu Ất lên tiếng đáp. Cái này cũng khá là dễ hiểu, Thánh Cung mới áp dụng điều lệnh này năm đầu tiên, những cái tên được chọn lựa đại đa số là Tán Tu, những người kia muốn tài nguyên không có tài nguyên.