-
Tiểu
thư không hề nhớ ngài là ai, nên ngài đừng quá đả kích như thế, cô
ấy sẽ sợ, như thế sẽ không tốt cho tiểu thư.
Ban nãy Kai đứng phía ngoài cửa canh thì nghe thấy
trong này Yên và Phong lớn tiếng với nhau, nên khi thấy Phong rời khỏi
phòng thì Kai cho người canh gác thay anh, còn Kai đuổi theo Phong vào
trong phòng làm việc.
-
Vậy
ngươi nói thử xem, ta phải làm như thế nào? Phong chóng tay lên bàn
làm việc nói với vẻ mệt mỏi.
-
Ta
hoàn toàn không muốn làm cô ấy sợ, nhưng hoàn toàn khi nhìn thấy cô
ấy không nhớ đến ta, mà nhớ đến tên đàn ông khác, tâm trí ta hoàn
toàn mất hết. Ngươi cũng biết Tiểu Yên đối với ta như thế nào đúng
không?
Kai im lặng, anh cũng không biết nói như thế nào bây
giờ, bởi cũng chỉ vì anh mà tình cảm giữa Lãnh chủ và tiểu thư ra
nông nỗi này, thật sự anh thấy mình rất có lỗi với lãnh chủ.
-
Tiểu
thư cần thời gian, nên xin ngài thay vì nổi nóng với cô ấy, hãy dùng
chân tình khi xưa để đem cô ấy về lại bên ngài. Kai cúi rạp người
chào Phong rồi xoay đi bước ra khỏi phòng.
-
Chân
tình? Liệu em có hiểu, tình cảm ta dành cho em lớn như thế nào?Tiểu
Yên ta phải làm sao với em đây?. Rất nhiều câu hỏi cứ thay nhau mà
hiện lên trong đầu Phong.
Bình Minh nơi một tòa chung cư cao cấp. Hạo tỉnh dậy,
cảm thấy như đầu muốn nổ tung ra, rất đau.
Hạo chóng tay khó khăn ngồi dậy, vỗ vỗ vào đầu mong
có thể giảm cơn đau, khi định thần anh nhìn thấy Hải Minh đang ngũ bên
cạnh mình.
Anh một chân đá mạnh Hải Minh xuống giường.
-
Cái
tên này ai cho phép cậu ngũ trong phòng tôi vậy hả? Hạo hét lên chỉ
tay vào Hải Minh.
Hải Minh đang ngũ lại bị Hạo đá lăn nhào xuống đất,
thân cảm thấy đau nhứt mà tâm trạng không tốt cũng nổi máu mà hét
lại.
-
Lại
thánh, nhìn lại đi, đang ở đâu?
Hạo chột dạ nhìn xung quanh, đây không phải nhà mình,
là nhà của…. Hải Minh.
-
Là
hôm qua cậu say mèm không biết gì, thấy nhà tớ gần hơn nhà cậu nên
tớ mang cậu về đây luôn, tỉnh chưa? Tỉnh thì đi vệ sinh cá nhân đi,
rồi cùng tớ đi ăn, hôm qua giờ tớ cũng chưa ăn gì cảm thấy đói lắm
rồi.
-
Hạo,
lát nữa chúng ta có cuộc gặp mặt với bên Lãnh Thiêng. Thư kí bên đó
vừa gọi điện cho tớ. Hải Minh ném điện thoại tùy tiện, nói với Hạo
rồi cũng lướt qua mà vào trong tolet.
Hạo cảm thấy không thoải mái khi nghe đến cái tên
Lãnh Thiêng. Nhưng anh cũng phải phân biệt đâu là công việc và đâu là
tình cảm. Nên vậy thôi nên lấy lại trạng thái bình thường mới được.
Hải Minh và Hạo cùng nhau đi ăn sáng rồi láy xe thẳng
đến công ty.
Phong xoay lưng định bước đi, như chợt nhớ ra điều gì
đó.
-
À
Trương tổng, tối nay tôi có tổ chức một cuộc party để mừng vợ chưa
cưới của tôi trở về, không biết anh có thể dành chút thời gian quý
báu mà đến dư?, như thế sẽ là niềm vinh dự cho tôi.
Party? Vợ chưa cưới? Anh ta đang nói tiểu Yên?, tiểu Yên
là tổng tài phu nhân tương lai của Lãnh thị? Sao khi nghe tin này lòng
lại dâng lên một cỗi chua xót như thế.
Những cử chỉ của Hạo đều lọt vào mắt Phong, anh ta
thế nào lại không thể quan tâm đến chuyện Yên đã có vị hôn phu, muốn
giành tiểu Yên với anh, Trương tổng anh còn quá non kém.
-
Vậy
tôi xin phép đi trước, tôi sẽ cho người mang thư mời đến cho anh. Phong
quay lưng trở ra cửa, trên môi là nụ cười mãn nguyện.
Khi Phong vừa đi khỏi, thì Hạo như mất thăng bằng mà
ngồi phịch xuống ghế, có lẽ anh
nên tìm cách xóa bỏ hình ảnh cô ấy ra khỏi đầu, nhưng làm thế nào
đây, như chợt nghĩ ra chuyện gì đó, Hạo rút điện thoại.
-
A
lô, tiểu Khả……..
Hôm nay tại biệt thự Lãnh gia vô cùng náo nhiệt,
người làm trên dưới đều chạy đến không kịp thở, họ phải chuẩn bị
một buổi tiệc lớn, nhưng trước giờ căn biệt thự này chưa từng tổ
chức tiệc, cớ sao hôm nay Lãnh chủ lại sai người phải làm thật cẩn
thận cho buổi tiệc này, chứng tỏ nó rất quan trọng.
Phong cũng cho sai những chuyên gia trang điểm nổi tiếng
nhất đến để làm đẹp cho Yên và còn đặt thiết kế mới nhất của nhà
thiết kế nổi tiếng nước ngoài về cho cô.
Yên không muốn tham dự buổi tiệc này, nhưng vì Kai đã
khuyên cô rất lâu, nên cô mới miễn cưỡng chấp nhận.
Ngồi cho nhân viên cứ tô son trét phấn lên mặt mình
thật cô nhìn mình cảm thấy rất lạ lẫm, cô hoàn toàn không chịu nhưng
cũng phải ráng gượng ép bản thân mình.
Khoác lên người bộ cánh sang trọng, Yên như một nàng công
chúa, khiến Kai cũng bất ngờ trước diện mạo mới này.
Phong bước vào nhìn thấy công chúa ngồi đó nhưng vẻ
mặt thì lạnh tanh như bắc cực, anh cho tất cả mọi người lui ra ngoài,
ở trong phòng chỉ còn mình anh và Yên.
Hôm
nay em rất đẹp. Phong đưa tay nâng cằm Yên lên, nhưng Yên lại rất nhanh
tránh ra khỏi bàn tay ấy, cô vẫn chưa quen.
Phong cúi xuống giữ chặt đầu Yên rồi đặt nhẹ một nụ
hôn lên trán cô.
-
Hôm
nay ta sẽ cho em gặp lại người mà em muốn gặp.
Ánh mắt Yên bỗng sáng lên, có phải là Hạo hay không?,
có thật hôm nay cô sẽ được gặp Hạo?.
-
Có
thật? Yên quay mặt qua nhìn Phong.
Chân mày Phong kéo lại thật chặt, cớ sao lại nghe đến
hắn ta mà ánh mắt cô ấy lại sáng như thế, khốn kiếp thật khốn
kiếp.
-
Đúng
là vậy, nhưng mọi chuyện hôm nay phải theo ý của ta, nếu như em muốn
cãi lệnh ta, ngày mai ta sẽ bắt đầu ra tay với công ty của hắn ta,
hắn ta sẽ không được sống yên ngày nào.
Yên chợt khựng người lại, tai cô có nghe lầm hay không,
anh ta muốn cô làm theo ý anh ta, nếu không anh ta sẽ gây bất lợi cho
Hạo, Yên ném cho Phong một cái nhìn khó chịu lẫn khinh thường.
Phong đứng
thẳng dậy, nhếch mép cười rồi bước ra khỏi phòng. Anh không muốn
dùng tới biện pháp này, nhưng anh cũng đã hết cách, đối với một
người như anh muốn có được thứ mình muốn thì dễ như trở bàn tay,
nhưng sao trái tim của người con gái nhỏ bé ấy, anh mãi mãi không bao
giờ có thể nắm bắt được.