Chiêu Lam khựng người lại tay cô bóp mạnh lại . Quay lại nhìn
- Cô vừa nói gì ? - Chiêu Lam hỏi
- Tao nói... mày trốn hả .. đồ hồ ly ... đồ sao chổi !!!- Ngọc Thảo run
Bàn thủy tinh nát ra . Máu từ tay cô ứa raầm...xoảng>
- Cô chữ tôi là gì tôi cũng chịu .. đánh tôi cũng không đánh lại ... nhưng nếu cô dám nói tôi là sao chổi thì coi chừng gia sản của cô đi ! - Chiêu Lam bỏ đi
Không khí của căn tin chìm xuống và sự im lặng.
- Nhật Vũ !!- Ngọc Thảo nhìn
- Chẳng phải tôi nói nếu cô còn dám đụng vào tôi là sẽ nhận hậu quả sao ?? Cút ra trường này đi !- Nhật Vũ nói
- Nhật Vũ .. sao anh đối xử em như vậy ??? - Ngọc Thảo rơi nước mắt
- cái tát này tôi tát trả thù cho Chiêu Lam ... ai cho cái quyền dám đánh cô ấy hả ? - Linh Trân tức giận
- Mày ...!- Ngọc Nhi tức
- Tát này là tao tát câu nói của mày ... mày là gì mà dám gọi Chiêu Lam là sao chổi hả ? - Linh Trân tát đến mức khóe miệng đã bật máuốp>
- Ngọc Thảo !!! - 2 con bạn thân nhỏ nói
- Tát này tao tát cho mày biết... Chiêu Lam không hề làm gì cậu ta hết tại mày hết hứng thú với cậu ấy thôi .. đừng có mà đỗ thừa ! - Linh Trân nói tát nữa Ngọc Thảo khụy xuốngốp>
- Linh Trân .. bỏ đi !- Thế Nam nói
- Sao mày đối xử cậu ấy như vậy hả ?? Bọn tao không muốn kiếm chuyện với mày rồi mà ! -Linh Trân nói
Cả căn tin không ngờ Linh Trân lại như vậy rất khác cô nàng đáng yêu hồi sáng .