Định Mệnh... Nước Mắt

Chương 17



***1 tiếng sau***​

Phong im lặng ngắm nhìn về nơi bất tận 1 cách lạnh lùng, Vân vẫn ngủ say trong vòng tay cậu, chốc chốc lại cọ đầu vào ngực cậu như 1 chú mèo con quấn quýt bên chủ, thỉnh thoảng lại đưa tay nắm chặt vai cậu như không muốn cậu biến mất, Phong không thấy khó chịu với những hành động ấy của Vân, cậu thản mặc, không ai biết cậu đang nghĩ gì.

Huy đang tựa lưng vào tường, bấm bấm cái gì đó trong điện thoại, tay cậu lướt nhanh trên màn hình. Dương ngồi yên, nhắm mắt , lơ đãng chờ thời gian trôi qua chậm rãi, chốc chốc mở mắt quay sang nhìn Vi rồi lại nhắm. An đang mải mê nghịch tóc Huy, thỉnh thoảng lại bứt 1 sợi khiến cậu phải dừng lướt mà la oai oái. Khang đang đi bào chế MTxx cho bọn thây ma, nếu không bọn chúng sẽ điên tiết xông vào đây hút cạn máu những cô gái trong này mất. Vi tựa người vào tường, đối diện Dương, đang ngủ say 1 cách yên bình, bờ môi mềm mọng đỏ chốc chốc mỉm cười – nụ cười thiên thần.

“Chán quá đi!” - An bứt 1 sợi tóc của Huy, chán nản nói.“ Chán cũng đừng có bứt tóc tôi chứ!” - Cậu ngừng lướt điện thoại, nhăn nhó nhìn cô.“ Nhưng mà chán quá à!” - Cô làm mặt mèo xụ.“Hừm…” - Cậu cau mày nhìn cô - “ Cô muốn gì nữa đây?”“ Muốn anh chơi với tôi, đừng có bấm điện thoại nữa!” - Cô làm nũng . Thú thật là bây giờ cô đang rất rất chán và chỉ muốn chơi cái gì đó thôi.

Cậu không nói gì, xoay người hẳn sang cô, chằm chằm nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống , khẽ nhếch mép. Cô không hiểu cái quái gì, định mở miệng hỏi thì đã bị câu nói của cậu chặn ngang : “ Cô bướng quá đấy!” Rồi cậu mặc kệ cô đang nghệt cả ra, quay lại tiếp tục công cuộc “lướt trên điện thoại” lúc nãy bỏ dở. An cứ nghệt ra đó, việc cô bướng với việc cô muốn cậu chơi với cô giống nhau chỗ nào cơ chứ? Cô khó chịu bứt 1 hơi cả núm tóc của cậu, cậu khó chịu quay sang cô :“ Cô không dừng cái việc ngớ ngẩn ấy được à?”“ Không! Cho đến khi anh chịu chơi với tôi!”Cậu lại xoay người, nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt màu hổ phách ánh lên tia nhìn đáng sợ.1 giây…2 giây…3 giây…

“ Vậy tôi với cô chơi oẳn tù tì há!” - Huy quẳng cho cô 1 câu hết sức lãng xẹt cùng điệu cười nhởn nhơ khác hẳn với khuôn mặt hình sự cách đây 3 giây. Cô thật sự không hiểu nổi cậu, cứ như vầy hoài chắc cô chưa kịp trả thù đã chết vì đứng tim bởi thái độ kỳ quặc của tên này. “ Chơi thì chơi!” - An hất càm nói.“ Ai thua bị véo mũi!” - Cậu tiếp lời.“ OK!”. Nói rồi cô sát khí đằng đằng nhìn cậu.1 ván…2 ván… 3 ván…4 ván..5 ván…“Ha ha ha, cô thua tôi liên tiếp 5 ván rồi nhá! Mũi cô sắp thành mũi tuần lộc rồi ha ha ha!!” - Cậu cười vẻ đắc thắng làm An chỉ muốn nhào tới mà giết chết con heo như cậu ngay lập tức >”< .

“Chơi lại chơi lại!” - Cô sôi máu.“ OK!” - Cậu vừa nói vừa cười.6 ván…7 ván..8 ván..9 ván..10 ván…. >”< An đã nổi điên, mũi cô đã chẳng khác gì mũi tuần lộc , cô quạu : “Không chơi nữa!!”“Sao vậy, đang vui mà ha ha ha!” - Cậu vừa nói vừa ôm bụng cười ngặt nghẽo. An không nói gì, chồm tới đấm mạnh vào cái vết thương ở vai cậu cho tóe ít máu . “Oái, sao cô dám hành hung người bị thương hả?” - Cậu nhăn nhó.“ Ai bảo tôi không dám?” - Mặt cô đỏ bừng , máu nóng sôi sùng sục, mắt cô chuyển sang hình viên đạn, trừng trừng nhìn Huy.“ Làm gì trừng mắt nhìn tôi kinh thế?” - Cậu ngạc nhiên.“ Hm… làm vết thương tôi chảy máu rồi nè!” - Thấy cô không trả lời, cậu liền chuyển sự chú ý về vết thương ở vai đang rướm máu.

“Hey!! Giận rồi hả?” - Huy hươ hươ cánh tay rắn chắc trước mặt An, cô làm lơ, nhìn sang hướng khác, lập tức cậu nhảy qua tiếp tục hươ hươ cánh tay trước mặt cô, cô quay trái,quay phải, đi tới, đi lui, đi đâu cũng thấy cái bản mặt “ giả nai” cùng cái tay cứ hươ trước mặt cô mãi.>”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.