Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 137: Tu luyện tại thiểm lôi hồ



Lâm Phong rời đi, địa phương hắn lựa chọn đến đầu tiên chính là Thiểm Lôi Hồ. Bởi vì so sánh về khoảng cách thì Thiểm Lôi Hồ sẽ gần hơn Bách Hỏa Sơn, Thiểm Lôi Hồ tại vùng trung tâm, còn Bách Hỏa Sơn lại ở vùng ngoại vi.

Hơn nữa Lâm Phong nghi ngờ Bách Hỏa Sơn là bố trí của người khác, do đó Lâm Phong dự tính đến Thiểm Lôi Hồ luyện thể một thời gian, đề phòng bất trắc. Lại nói Mộ Dung Tuyết cũng đã nói qua với hắn rằng Liễu Phượng chắc chắn nơi đó có bảo vật, Lâm Phong cũng không ngại đi xem xét một chút.

Trải qua ba ngày đi đường, Lâm Phong rốt cuộc cũng tới được Thiểm Lôi Hồ. Quả nhiên đúng như Mộ Dung Tuyết miêu tả, nơi đây cứ cách một khoảng thời gian sẽ có lôi điện đánh xuống, có lúc là một đạo, có lúc lại gần mười đạo lôi điện, uy lực cũng bất thường, không theo một quy tắc nào cả.

Lâm Phong nhìn xuống lôi hồ, nước ở đây không phải nước bình thường, trong đó ẩn chứa một sức mạnh kinh khủng hơn lôi điện nhiều lắm, dù đã che dấu rất kỹ nhưng không qua mắt được Lâm Phong.

Lôi hồ rất sâu, càng xuống sâu thì sức mạnh ẩn chứa trong đó càng mạnh hơn, thậm chí nếu Lâm Phong không giải khai hoàn toàn phong ấn từ mắt cũng không đoán chính xác được nó sâu bao nhiêu, bởi vì sức mạnh kia khiến hình ảnh Lâm Phong thấy được có chút mờ ảo, dường như nó đang cố tình ẩn đi một thứ gì đó.

Trong đầu Lâm Phong đột nhiên nghĩ đến cơ chế “tạo mưa”, chính là hơi nước bốc hơi tạo thành mây, mây khi ngưng tụ đến một mức nhất định sẽ tạo thành mưa, mưa rơi xuống đất lại tạo thành nguồn để hơi nước bốc hơi.

Có lẽ lôi hồ này cũng vậy, nguồn năng lượng “bốc hơi” của nó chính là thứ dưới đáy hồ, khi năng lượng tản mát ra sẽ tạo thành lôi điện giáng xuống lôi hồ, năng lượng cứ như vậy được bảo toàn, không tiêu hao, khiến cho lôi hồ có thể tồn tại rất lâu, thậm chí nếu không có vấn đề gì nó còn có thể được bảo lưu vĩnh cửu.

Từ đó Lâm Phong đưa ra hai giả thuyết, một là nơi đây có bảo vật tự nhiên, bảo vật này do lôi điện diễn hóa mà thành, sau đó nó lại diễn hóa ngược lại lôi điện. Còn giả thuyết thứ hai chính là lôi hồ này được người tạo thành, mục đích có thể là để phong ấn thứ gì đó, hoặc là bảo vệ thứ gì đó.

Bởi vì tính ngẫu nhiên mà Lâm Phong hướng về giả thuyết đầu tiên hơn, nếu là trận pháp hoặc cái gì đó được người bày ra chắc chắn sẽ có một quy luật nhất định. Tuy nhiên cũng không ngoại trừ khả năng người bố trí lôi hồ cố tình khiến mọi chuyện trở nên “ngẫu nhiên” để người tới không có nghi ngờ. Do đó Lâm Phong rất cẩn thận, không lỗ mãng nhảy thẳng vào lôi hồ.

Một ngày quan sát, Lâm Phong không thấy có điều gì bất thường, tất cả vẫn chỉ là ngẫu nhiên. Yếu nhất có lôi điện Trúc Cơ kì, còn mạnh nhất thì Lâm Phong thấy được một lần lôi điện Nguyên Anh trung kì. Thời gian không có lôi điện càng lâu thì lôi điện giáng xuống lần tiếp theo càng mạnh, giống với phương pháp tụ lực của hỏa quyền, tụ lực càng lâu thì uy lực càng mạnh.

Lâm Phong canh thời gian sau khi một đợt lôi điện vừa đánh xuống, bước một bước vào phạm vi lôi hồ, hai mươi giây sau liền nhảy ra, dù có lôi điện hay không hắn cũng nhảy ra. Hai mươi giây là thời gian tụ lực cho một đợt lôi điện Trúc Cơ kì.

Cứ như vậy, sau hơn mười lần chờ đợi, rốt cuộc Lâm Phong cũng ngênh tiếp được một đạo lôi điện Trúc Cơ kì. Lâm Phong vận chuyển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp, thử xem hắn có thể hấp thu được năng lượng từ đạo lôi điện này hay không.

Công pháp vận chuyển, Lâm Phong cảm giác lôi điện này yếu hơn lôi kiếp nhiều lắm, bởi vì khi Lâm Phong luyện hóa lôi kiếp thì rất khó khăn, chỉ luyện hóa được một tia mà thôi, còn đạo lôi điện này chỉ sau vài hơi thở liền bị hấp thu sạch sẽ. Cũng có lẽ do đạo lôi điện này uy lực quá yếu, Lâm Phong quyết định tăng lên thử uy lực của lôi điện Kết Đan kì.

Thời gian tụ lực cho lôi điện Kết Đan kì là một phút, Lâm Phong nhảy vào phạm vi lôi hồ, những tia lôi điện Trúc Cơ kì đánh xuống hắn đều không né tránh mà ngay lập tức vận chuyển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp tu luyện, nếu quá một phút mà chưa có lôi điện Kết Đan kì giáng xuống lại nhảy ra.

Lại một ngày trôi qua, Lâm Phong tiếp được mười đạo lôi điện Kết Đan kì, còn lôi điện Trúc Cơ kì thì nhiều không kể xiết, còn có mấy lần lôi điện Nguyên Anh kì đều bị Lâm Phong tránh thoát.

Quả nhiên lôi điện này không giống với thiên kiếp, yếu nhược hơn rất nhiều, dường như chúng nó thuần túy là linh lực cùng quy tắc “lôi” trong thiên địa tạo thành, thiên biến vạn hóa pháp rất dễ dàng hấp thu linh lực từ lôi điện. Mặc dù có chút cuồng bạo nhưng không thành vấn đề, thiên kiếp Lâm Phong còn hấp thu được một chút, huống chi là loại lôi điện không có ý chí này.

Lại qua thêm một tháng, một tháng này Lâm Phong không có ngênh đón lôi điện Nguyên Anh kì, cao nhất hắn chỉ tiếp nhận lôi điện Kết Đan viên mãn mà thôi. Đây là vì đặc tính của thiên biến vạn hóa pháp, công pháp này có thể hấp thu mọi loại năng lượng nhưng nó lại rất kén chọn, đây cũng là ý tứ của Lâm Phong Nếu hấp thu cùng một loại năng lượng thì nó sẽ lựa chọn cái có đẳng cấp cao hơn, từ đó chuyển hóa cái đẳng cấp thấp hơn trở thành cái đẳng cấp cao, phương diện đề cao chiến lực rất tốt nhưng phương diện đề cao tu vi lại giảm bớt.

Tuy nhiên đây không phải mặt không hoàn thiện của hỗn độn công pháp, sở dĩ Lâm Phong lựa chọn con đường như vậy là vì hắn muốn trở thành mạnh nhất, tu vi ngưng thực nhất. Đây chính là lí do mà Lâm Phong có thể vượt cấp chiến đấu, cùng một lượng linh lực nhưng đẳng cấp linh lực trong cơ thể hắn có thể áp đảo người khác, kể cả có hơn hắn vài cái tiểu cảnh giới vẫn không thể nào sánh bằng.

Có thể lôi điện Nguyên Anh kì linh lực rất nhiều, cao cấp hơn lôi điện Kết Đan cùng Trúc Cơ, giúp cho tu vi của Lâm Phong một bước tăng vọt nhưng Lâm Phong không làm như vậy, hắn muốn tận dụng triệt để nguồn năng lượng ở đây, khi lôi điện Trúc Cơ kì cùng Kết Đan kì không trợ giúp được hắn nữa thì hắn mới tu luyện bằng lôi điện Nguyên Anh kì.

Hiện tại tu vi của Lâm Phong đã gần đạt tới Kết Đan trung kì đỉnh phong, những tia lôi điện cấp thấp không còn tác dụng đối với Lâm Phong nữa, cơ thể Lâm Phong cũng đã có sức kháng lôi nhất định, rất có lợi cho đối kháng thiên kiếp sau này.

Tuy nhiên Lâm Phong vẫn chưa vội vàng hấp thu linh lực từ lôi điện Nguyên Anh kì, hắn có cảm giác lôi điện Nguyên Anh kì không phải đơn giản như vậy, nó đã có một chút ý thức, việc hấp thu cũng khó khăn hơn, lực lượng lại rất mạnh.

Thế là Lâm Phong quyết định chuyển qua luyện thể, nhục thân của Lâm Phong đã ngang với Kết Đan hậu kì, hắn muốn nhân cơ hội này khiến nhục thể lại mạnh hơn một chút, tăng thêm kháng lôi, sau này hấp thu lôi điện Nguyên Anh kì cũng giảm bớt phiền phức.

Luyện thể cần nhiều thời gian hơn rất nhiều, trải qua thêm hai tháng không ngừng nghỉ, cuối cùng nhục thân Lâm Phong cũng mạnh hơn một phần, chỉ kém chút liền bước vào Kết Đan viên mãn.

Lôi điện luyện thể tốt hơn hỏa khí rất nhiều, dù cho có một nơi luyện thể tương đương với Thiểm Lôi Hồ nhưng bản chất của nó là cái khác, không phải lôi điện thì hiệu quả luyện thể cũng không lớn.

Bởi vì trong ngũ hành cùng phong lôi quang ám, lôi là có sức tấn công mạnh nhất, cuồng bạo nhất, lại không mang theo ám thương,. Lôi chính là đường đường chính chính, cũng vì vậy mà nó mang theo uy lực lớn nhất. Không có hoa chiêu, đơn thuần là sát thương, một là ngươi tiếp được, lôi thua, hai là ngươi bị đánh tan xác, lôi thắng.

Hơn nữa lôi năng (năng lượng của lôi) còn mang theo một loại đặc tính tẩy rửa, đánh tan tạp chất trong cơ thể khiến cơ thể hoàn mỹ hơn. Đây là dưới tình huống ngươi có thể tiếp được, nếu không sẽ bị lực lượng cuồng bạo của lôi đánh cho trọng thương.

Tính toán thời gian, chỉ ba tháng mà thực lực tăng nhiều như vậy khiến Lâm Phong rất hài lòng, có lẽ cũng nên cho Mộ Dung Tuyết luyện thể một chút. Ý nghĩ này vừa lóe lên Lâm Phong liền nghĩ lại, thể chất của Mộ Dung Tuyết đặc thù, ban đầu nàng còn không chịu được hỏa khí, lôi điện lại càng cuồng bạo hơn hỏa khí, rất dễ gây ra trọng thương cho nàng.

Có lẽ nên đợi Tang Thụ tỉnh lại rồi hỏi Tang Thụ, ít nhất Tang Thụ rất có kiến thức trong chuyện này. Đương nhiên đến lúc đó Lâm Phong không tin tưởng đến mức xin Tang Thụ công pháp cho Mộ Dung Tuyết, hắn muốn tự mình sáng tạo công pháp luyện thể cho Mộ Dung Tuyết, hắn không muốn Mộ Dung Tuyết là con rối của Tang Thụ.

Trước đây Lâm Phong đối với Mộ Dung Tuyết không có tình cảm, hắn mới để Tang Thụ truyền Cửu Chuyển Đan Quyết cho Mộ Dung Tuyết, bởi vì nếu Mộ Dung Tuyết tu luyện công pháp này cả hai cùng có lợi, hắn cũng không làm gì có lỗi với Mộ Dung Tuyết. Khi đó Lâm Phong muốn tu vi tăng nhanh để tìm kiếm Thanh Ngọc nên không sũy nghĩ nhiều.

Bất quá trải qua nhiều sự kiện, Mộ Dung Tuyết đã có một vị trí trong lòng Lâm Phong, hắn không thể giữ cái suy nghĩ cũ được nữa. Đúng là Tang Thụ có trợ giúp hắn cùng Mộ Dung Tuyết nhưng Lâm Phong vẫn cảm thấy Tang Thụ có một loại âm mưu nào đó, nếu không phải hắn đã hứa với Tang Thụ cùng lời thề của Tang Thụ thì Lâm Phong đã không ngần ngại cắt đứt quan hệ với Tang Thụ rồi.

Hôm nay, Lâm Phong bắt đầu chờ đợi lôi điện Nguyên Anh giáng xuống. Qua một đoạn thời gian tu luyện tại đây thì Lâm Phong rất nhạy cảm với lôi điện, trước một khắc lôi điện xuất hiện thì Lâm Phong đã biết uy lực của nó.

Nếu lôi điện giáng xuống không phải Nguyên Anh kì hắn sẽ không tiếp, bởi vì Lâm Phong nhận thấy năng lượng của lôi hồ đang dần bị hắn rút đi, nếu hắn rút quá mức không kiêng kị thì thời gian tụ lực của lôi điện Nguyên Anh kì càng tăng lên, thậm chí có thể sẽ không xuất hiện lôi điện Nguyên Anh kì, như vậy rất là lãng phí.

Tiết kiệm là như vậy nhưng một ngày này Lâm Phong cũng chỉ đón được hai đạo lôi điện Nguyên Anh kì, đều là Nguyên Anh sơ kì lực công kích. Không nằm ngoài dự đoán, lôi điện Nguyên Anh kì có một chút biến dị, trong đó đúng là tồn tại một tia ý chí, ý chí này yếu hơn thiên kiếp nhưng cũng cản trở Lâm Phong luyện hóa.

Một đạo lôi điện Lâm Phong phải tốn một canh giờ mới luyện hóa hoàn toàn, may mắn kháng lôi của cơ thể đã tăng cao, chỉ cảm thấy tê tê một chút, cũng không bị thương. Chỉ hai đạo lôi điện nhưng cũng khiến tu vi của Lâm Phong càng tiếp cận Kết Đan hậu kì hơn, dựa theo tình hình này chỉ cần thêm vài đạo nữa Lâm Phong có thể đột phá, bước vào Kết Đan hậu kì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.