Chỉ cần là người có linh căn trong thể nội người đó sẽ tồn tại một loại linh lực gọi là linh lực khởi nguyên bắt nguồn từ linh căn, trắc thí linh căn chính là tiến hành đánh giá bản chất linh lực khởi nguyên chứ không phải dựa trên đẳng cấp linh lực ngươi tu luyện.
Nghĩa là tu vi của ngươi có cao hơn, công pháp ngươi tu luyện có cao cấp hơn khiến đẳng cấp linh lực cao hơn người khác nhưng khi trắc thí linh căn thì ngươi không có lợi thế gì hơn người và rất khó để gian lận trong khi trắc thí linh căn.
Bởi vì bản chất linh lực khởi nguyên là không thay đổi trừ phi ngươi thay đổi được linh căn của mình thông qua các loại thủ đoạn như “giá linh” (bóc linh căn người khác ra cho mình xài) hay “tiến hóa linh căn” nhưng đó không gọi là gian lận.
Gian lận ở đây được hiểu là linh căn của ngươi không tốt nhưng ngươi thông qua bí pháp che giấu gì đó làm sai lệch kết quả trắc thí, còn “giá linh” hay ngươi có cách “tiến hóa linh căn” thì đó là bản lĩnh của ngươi và là linh căn thật của ngươi nên không phải gian lận.
Trong tu chân giới có nhiều cách trắc thí linh căn nhưng người ta thường sử dụng Thấu Căn Thạch nhiều nhất vì Thấu Căn Thạch dễ tìm lại có đặc tính tự cảm nhận linh lực khởi nguyên rồi tiến hành đánh giá mà không cần truyền linh lực vào, vừa tiết kiệm vừa có thể dùng để kiểm tra linh căn của người chưa từng tu luyện.
Bất quá trong cùng một phẩm cấp linh căn vẫn có sự chênh lệch không nhỏ, nếu muốn đánh giá chính xác phải truyền linh lực vào Thấu Căn Thạch nhằm gia tăng nồng độ linh lực khởi nguyên cho Thấu Căn Thạch dễ cảm nhận, chạm tay mà không truyền linh lực chỉ đánh giá đại khái giống như thẻ bài thứ tự ở vòng sơ khảo mà thôi.
Cho nên Cực Pháp Học Viện mới yêu cầu người tham gia truyền linh lực vào tấm bia đá để chấm điểm linh căn một cách chính xác, từ bốn mươi điểm đến sáu mươi điểm là trung phẩm linh căn, sáu mươi điểm đến tám mươi điểm là thượng phẩm linh căn, tám mươi điểm đến một trăm điểm là cực phẩm linh căn.
Đừng nhìn hai người trung phẩm linh căn năm mươi chín và sáu mươi điểm chỉ kém nhau một điểm nhưng trong mắt học viện cái trước là bình thường còn cái sau lại là thiên tài, một điểm chênh lệch đại biểu cho quá nhiều thứ, khối Thấu Căn Thạch khổng lồ được học viện chuẩn bị này có độ chính xác đến từng điểm.
Tóm lại buổi trắc thí linh căn học viện bày ra rất khó gian lận nhưng ở đây lại có tới ba người gian lận….
Điểm số vừa ra liền gây nên một mảnh bàn tán xôn xao.
-Ba người này là ai vậy, cả ba người đều chỉ kém một điểm là đạt tới cực phẩm linh căn rồi.
-Ngươi nghe thấy không, ba cái thượng phẩm 80 điểm, trời ạ.
-Ta nhớ rồi, lúc nãy ta có nhìn thấy ba người này đi chung với nhau, đừng nói cả ba cùng xuất thân từ một tu chân quốc cấp hai a.
-Không thể nào, một tu chân quốc cấp hai làm sao chui ra một lúc ba cái thiên tài kinh khủng được chứ.
-Hay là… tấm bia đá bị hư.
Ngay cả Thiên Minh khi báo ra kết quả lão còn tưởng mình nhìn lầm, một nghìn người trước đó không có ai đạt tới tám mươi điểm mà ba người cuối cùng lại bằng điểm nhau tám mươi điểm, đây là trùng hợp hay là Thấu Căn Thạch hư rồi? Thấu Căn Thạch rất khó hư a.
Duy nhất chỉ có Hiên Phượng là bình tĩnh nhất, thật sự mà nói nàng không biết tám mươi điểm có phải điểm số thật của ba người Lâm Phong hay không nữa, trải qua hai ngày tiếp xúc nàng cảm thấy Lâm Phong vô cùng bí ẩn, hắn giống như một mảnh sương mù nàng vĩnh viễn không thể hiểu được.
Thiên Minh không chắc chắn gọi Liêu Quân lên đài:
-Liêu Quân, ngươi lên đây trắc thí lại xem.
-Vâng.
Liêu Quân theo lời Thiên Minh đi lên trắc thí kiểm tra lại độ chính xác của tấm bia đá, nói thực Liêu Quân cũng nghĩ tấm bia đá bị hư rồi, một cái tám mươi điểm còn có thể chứ ba cái cùng lúc quá đả kích người ta rồi, ở đây chỉ có người tu chân quốc cấp hai tới tham gia thôi đó.
Ba nghìn người ở dưới thấy vậy tạm dừng trao đổi tập trung nhìn Liêu Quân xem tấm bia đá có phải bị hư hay không, nếu Liêu Quân bây giờ được tám mươi điểm thì chắc chắn là tấm bia đá có vấn đề vì trước đó Liêu Quân chỉ được bảy mươi tám điểm, cũng là số điểm cao nhất ngoại trừ ba người vừa được tám mươi điểm.
Đối với chuyện Thiên Minh nghi ngờ ba người Lâm Phong không có ý kiến để mặc lão thích kiểm tra thì cứ kiểm tra vì Thấu Căn Thạch vẫn tốt lắm, kết quả này là do ba người có cách qua mặt Thấu Căn Thạch, đây không phải là linh căn ba người quá thấp mà là quá cao, cả ba đều là cực phẩm linh căn.
Lâm Phong biết rõ linh căn của hắn ban đầu chỉ là trung phẩm hỏa thủy song thuộc tính linh căn nhưng trải qua hỗn độn chi tâm ôn nhuận và một đống kì ngộ đã tiến lên cực phẩm một đống thuộc tính, của Liễu Phượng là chân chính cực phẩm hỏa linh căn còn Mộ Dung Tuyết khi đan mạch tiến hóa lên tam chuyển kết hợp Sinh Mệnh Lãnh Diễm phụ trợ cũng tiến lên cực phẩm sinh mệnh thuộc tính linh căn.
Nếu đột ngột lộ ra ba cái cực phẩm linh căn đặc biệt ở đây chắc chắn ba người sẽ tới ngay Ngũ Đại Đế Quốc nhưng không phải được mời tới mà là bị bắt tới, sau đó bị mổ xẻ ra nghiên cứu hoặc bị kiểm soát chặt chẽ, cuối cùng dẫn tới tai họa cho Phong Quốc, Lâm gia của Lâm Phong cũng theo đó bốc hơi khỏi thế giới này luôn.
Cho nên từ khi nghe Mộ Dung Nguyên nói Ngũ Đại Đế Quốc tuyển đệ tử Lâm Phong đã nghĩ cách làm sao để gian lận trong trắc thí linh căn rồi.
Người khác gian lận thì khó nhưng đối với Lâm Phong đây là chuyện có thể làm được vì Lâm Phong có Thiên Biến Vạn Hóa Pháp và hỗn độn chi tâm trợ giúp.
Trải qua ba tháng nghiên cứu linh lực khởi nguyên Lâm Phong đã có thể dùng Thiên Biến Vạn Hóa Pháp chỉnh sửa linh lực khởi nguyên từ cực phẩm xuống còn thượng phẩm, sau đó Lâm Phong phong ấn ba đoàn linh lực khởi nguyên “bản mẫu” vào đan điền ba người, đến lúc trắc thí lên áp tay cái là được tám mươi điểm ngay.
Nói không ngoa thì với đẳng cấp bây giờ của Thiên Biến Vạn Hóa Pháp chỉ cần Lâm Phong muốn là hắn có thể giúp người khác gian lận thành bất kì loại linh căn nào trong bốn loại băng, thủy, hỏa, lôi phẩm cấp dưới cực phẩm. Đương nhiên đây là gian lận về mặt kết quả chứ không cải biến linh căn của người khác được.
Vạn chúng chú mục, Liêu Quân đặt tay truyền linh lực vào tấm bia đá, bảy mươi tám điểm, thượng phẩm hỏa linh căn, không sai một li.
Ngay sau đó mục tiêu vạn chúng chú mục không còn là Liêu Quân nữa mà trở thành ba người Lâm Phong, tuy chưa trắc thí hai vòng sau nhưng tư chất ba người Lâm Phong bày ra quá kinh khủng, nhất định phải giao hảo với Lâm Phong mới được.
-Bia đá không hề sai, ba người kia đích xác là thiên tài.
-Trời ạ, không những thiên tài mà nữ thì xinh đẹp, nam thì điển trai, tu vi hình như là Kết Đan viên mãn, ta hâm mộ chết mất.
-Nếu ta nhớ không lầm thì người nam tên Lâm Phong, hai nữ là Liễu Phượng và Mộ Dung Tuyết, ta phải kết giao cho bằng được.
Vài vị trưởng lão không lộ mặt vì họ chẳng tha thiết gì việc may áo cưới nhưng khi nghe tin có ba cái đạt tám mươi điểm liền tò mò tới ngay, trong đó có cả Lục trưởng lão có thù oán với Lâm Phong.
Khi chắc chắn Thấu Căn Thạch không có vấn đề một vị trưởng lão Nguyên Anh hậu kì hỏi Thái trưởng lão:
-Thái trưởng lão, ta nghe nói ba người này là bằng hữu của Hiên Phượng, không biết ngươi có biết ba người này xuất thân từ tu chân quốc nào không?
Thái trưởng lão lắc đầu:
-Chuyện này ta không biết, bất quá cái tên Mộ Dung Tuyết thì ta có chút ấn tượng, nếu ta nhớ không lầm ba trăm năm trước ở Cực Pháp Quốc có một gia tộc gọi là Mộ Dung.
Một trưởng lão khác nói:
-Ồ, Thái trưởng lão nói ta mới nhớ, đúng là ba trăm năm trước có một gia tộc gọi là Mộ Dung Sơn Trang khá nổi tiếng về thương đoàn, bất quá hơn trăm năm trước gia tộc này lụi bại đến mức phải rời khỏi Cực Pháp Quốc.
-Nếu vậy ta biết ba người này đến từ đâu rồi, tám chín phần mười chính là Đại Điểu Quốc vì ở đó có một cái Mộ Dung Sơn Trang. Đại Điểu Quốc dạo gần đây biến hóa liên tục a, hết Thi Điểu Tông bị diệt bây giờ lại ra ba cái thiên tài tám mươi điểm linh căn.
-Đáng tiếc ba người này chỉ ở học viện chúng ta một năm lại đi mất, aizzz, hy vọng ba cái áo cưới này thể hiện tốt một chút để chúng ta đổi được nhiều tài nguyên.
Các vị trưởng lão đã mất công tới nên không vội rời đi, sự kiện Lâm Phong đại náo Ất khu cao tầng học viện đều biết nên rất mong chờ màn thể hiện của Lâm Phong ở hai vòng trắc thí tiếp theo, bất quá ý tưởng của họ không phải giữ Lâm Phong lại mà là nên bồi dưỡng Lâm Phong như thế nào để bán cho có giá.
Quay lại vấn đề khảo hạch, Thiên Minh xác định không có gì sai sót tuyên bố:
-Chúc mừng chín trăm người thông qua vòng đầu tiên, những ai điểm không cao không nên nản lòng, phía sau còn hai vòng nữa, hai vòng này không liên quan tới thiên phú linh căn mà là thực lực của các ngươi, các ngươi vẫn còn cơ hội.
Nói xong Thiên Minh bắt quyết khởi động trận pháp thu tấm bia đá Thấu Căn Thạch xuống đất để lộ ra tấm bia đá thứ hai.
-Vòng thứ hai trắc thí bắt đầu, Lâm Phong là người đầu tiên, ngươi lên đây đi.
-Vâng.
Lâm Phong theo sắp xếp của Thiên Minh lên đài đứng trước tấm bia đá thứ hai, tấm bia đá này không trong suốt như tấm bia đá Thấu Căn Thạch mà bên trên vẽ đầy hoa văn cổ lão xa xưa, phía trên cùng tấm bia đá còn khắc một dòng chữ “Đại Phản Thạch”.
Nhìn thẳng vào tấm bia đá cho Lâm Phong cảm giác hắn đang phải đối mặt với một tòa núi lớn đè xuống, Lâm Phong suy đoán đây là một loại gia tăng khó khăn cho khảo hạch, tu vi càng cao, áp lực càng lớn.
Bất quá với nhục thân Nguyên Anh trung kì của Lâm Phong áp lực đè lên hắn không khác gì không có nhưng vì đông người nên Lâm Phong phải diễn hơi run run một chút, người tu chân quốc cấp hai có được nhục thân Nguyên Anh kì không dễ dàng.
Thiên Minh nhìn Lâm Phong có chút run run không hề nghi ngờ giải thích quy tắc vòng thứ hai:
-Tấm bia đá này gọi là Đại Phản Thạch, các ngươi dùng linh lực đánh vào Đại Phản Thạch sẽ hiện lên điểm cho các ngươi, đánh càng mạnh điểm càng cao nhưng đòn phản lại sẽ lớn hơn lực đạo của ngươi gấp rưỡi, sự an toàn của các ngươi học viện không chịu trách nhiệm.
Nghe vậy Lâm Phong liền hiểu ngay điểm mấu chốt vòng này là hóa giải đòn phản lại cũng có điểm, trước đó Thiên Minh có nói nếu một vòng bất kì dưới năm mươi điểm sẽ bị loại, từ đó suy ra đánh vào tối đa chỉ được năm mươi điểm còn năm mươi điểm kia dành cho hóa giải đòn phản lại, hoặc hóa giải đòn phản lại nhiều điểm hơn.
Mà quan trọng nhất là Thiên Minh không nói rõ phần nào bao nhiêu điểm nên người tham gia phải tự lượng sức mình đánh ra chiêu thức phù hợp nhất với ngưỡng chịu đựng của bản thân, nếu đánh quá nhẹ có thể không đạt được năm mươi điểm còn đánh quá mạnh không chống đỡ nổi sẽ chết người, vòng này rất khó, học viện nghĩ ra thật nhiều trò hay a.
Nhưng mà đây chỉ là khó với người khác thôi chứ với người khống chế linh lực hoàn mỹ như Lâm Phong thì vòng này không quá khó, theo tính toán hắn đánh ra lực đạo bằng hai phần ba uy lực mạnh nhất thì đòn phản lại sẽ chứa một trăm phần trăm công lực của hắn, tiếp đó dùng thêm một chiêu trăm phần trăm công lực là hóa giải được rồi.
Tuy nhiên cách tính này không áp dụng cho người khác được, Lâm Phong không chịu áp lực từ Chấn Lực Thạch nhưng người khác lại chịu áp lực khá lớn khiến việc khống chế linh lực càng khó hơn một điểm.
Chín trăm người còn lại khi nghe Thiên Minh nói cũng nhận ra điểm mấu chốt giống như Lâm Phong, mọi người đều chăm chú nhìn xem Lâm Phong sẽ đánh như thế nào để rút kinh nghiệm, nếu Lâm Phong đánh nhẹ mà được trên năm mươi điểm thì họ không cần quá sức làm gì, vòng này có thể chết người đấy.
Lâm Phong không để mọi người chờ lâu liền vận chuyển linh lực vừa đúng hai phần ba thực lực Kết Đan viên mãn đánh ra một chiêu thức quen thuộc, Cửu Dương Chỉ.
-Ầm. Xoẹt.
Chỉ mang vừa đánh vào Đại Phản Thạch thì từ Đại Phản Thạch đã bắn ngược lại một tia chỉ mang hướng tới Lâm Phong, đúng như lời giới thiệu, phản chấn uy lực gấp rưỡi, từ một chỉ mang hai phần ba uy lực trở thành một chỉ mang mười thành uy lực.
Ngay lập tức Lâm Phong lại đánh ra một phát Cửu Dương Chỉ mười thành uy lực của Kết Đan viên mãn đánh vào Cửu Dương Chỉ bản phản lại, hai chỉ này uy lực tương đương va chạm vào nhau ăn mòn lẫn nhau, đến cuối cùng cả hai tiêu tán, bên trên Đại Phản Thạch hiện lên con số 84.
Thiên Minh kinh dị nhìn con số tám mươi tư mấy giây sau mới nói:
-Tám mươi tư điểm, Lâm Phong thông qua.
Chín trăm người bên dưới:
-Nga, xem ra vòng này không khó như chúng ta nghĩ a.
-Ừ, vừa rồi Lâm Phong đối phó khá nhẹ nhàng đã được tám mươi tư điểm rồi, trên năm mươi điểm có lẽ không khó.
Cái này gọi là người không hiểu chuyện không biết sợ, tám mươi tư điểm còn cách một trăm điểm một đoạn nhưng Thiên Minh biết tám mươi tư điểm là tối đa rồi, một trăm điểm chỉ là con số khích lệ mà thôi.
Bởi vì đòn thế Đại Phản Thạch phản lại có uy lực tính theo lý thuyết khống chế mười thành linh lực hoàn mỹ chứ không phải loại linh lực tu sĩ thường dùng, cho dù là lão cũng không dám nói có thể đạt được tám mươi tư điểm, Lâm Phong này rốt cuộc tu luyện như thế nào vậy, thật sự đây là tu sĩ ở tu chân quốc cấp hai sao.