Trong lúc nhất thời ông ta có chút đăn đo không biết chính xác nên làm cái gì bây giờ.
Theo lý mà nói, ông ta hoàn toàn có thể tiêu diệt một tiểu thế gia của Ma La quốc dễ như trở bàn tay!
Nhưng vị Tam trưởng lão Khư Cảnh Cửu Trọng Thiên của tông môn lại bỏ mạng bởi thủ đoạn của Lãnh gia, hiện giờ ông †a cũng không muốn mạo hiểm tính mạng xem Lãnh Gia có thủ đoạn như vậy hay không!
"Theo ngươi thấy, một kích của thiên bia kia có sức mạnh như thế nào?"
Trầm ngâm trong giây lát, nhị trưởng lão mở miệng hỏi. “Thực lực tại hạ thấp kém, không thể nhìn ra chính xác sức mạnh của thiên bia kia, nhưng nhất định cũng phải là do Niết
Bàn Cảnh Nhị - Tam Trọng Thiên gì đấy gây nên."
Võ Phi Dương giả vờ nghiền ngẫm một lát rồi chắc chắn nói.
"Ngươi nghỉ ngờ chuyện này là do cường giả Niết Bàn cảnh... gây nên sao?"
"Xem ra chuyện này cần phải báo cáo với tông chủ trước rồi mới đưa ra quyết định."
Nhị trưởng lão nhìn chăm chằm vào mắt Võ Phi Dương một lát như đang tin tưởng lời ông ta nói, đồng thời từ bỏ ý định ra tay với Lãnh gia.
Nếu lúc này cường giả Niết Bàn Vương còn ở gần thủ đô, cho dù ông ta có thể tiêu diệt Lãnh gia trong nháy mắt nhưng bản thân ông ta cũng sẽ chết dưới tay cường giả Niết Bàn Cảnh!
Nói xong, nhị trưởng lão đứng dậy định rời đi.
Võ Phi Dương nhìn thấy vậy, ánh mắt lóe lên, đứng dậy ngăn cản ông ta.
"Hả? Ý ngài là gì vậy, thưa bệ hạ?"
"Nhị trưởng lão, đừng hiểu lầm, tại hạ còn có một tin tức muốn nói cho ngài biết."
"Ồ? Ngài nói xem”"
"Hôm nay Lãnh gia tung ra tin tức, La Thiên Tông sẽ nghênh đón diệt môn trong nửa tháng saul"
"Hiện giờ, tin tức đã lan truyền khắp kinh thành."
"Không biết trưởng lão có cần ta phái người phong tỏa tin tức, để không làm tổn thiên uy của La Thiên Tông hay không?”
Võ Phi Dương chắp tay nói, dáng vẻ như đang hết lòng nghĩ suy cho La Thiên Tông.
"Ha hả, La Thiên Tông sẽ bị tiêu diệt trong nửa tháng tới, khẩu khí cũng lớn đấy!"
"Không cần phong tỏa tin tức, chỉ cần hẳn dám lộ diện, La Thiên Tông chúng ta tự nhiên sẽ lấy đầu hản, cho thế nhân biết cái giá phải trả khi chống đối La Thiên Tông chúng tai"
"“Hừ!'
Nhị trưởng lão vẻ mặt lạnh lùng, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
"."
Võ Phi Dương chắp tay về phía ông ta rời đi, trông khá cung kính.
Mãi cho đến khi xác định nhị trưởng lão đã hoàn toàn rời khỏi hoàng cung, hẳn ta mới thu hồi vẻ mặt cung kính, trở lại bộ dáng bình thường.
"Ha ha, có trò hay để xem rồi."
"Cũng không biết vị kia có tự mình ra tay hay không, ta thật muốn nhìn xem kẻ nào có sức mạnh thần thông khủng bố đến như vậy!"
Trong mắt Võ Phi Dương hiện lên một tia thích thú.
Vừa rồi khi trả lời câu hỏi của Nhị trưởng lão, câu nào hắn ta nói cũng là sự thật nhưng hắn ta đã nói sai một câu.
Chính là thực lực của kẻ ra tay! Niết Bàn Cảnh Nhị - Tam Trọng Thiên?
Một kích kinh khủng kia là thứ Võ Phi Dương hắn đây chưa từng nhìn thấy qua, nếu những gì ông ta suy đoán là thật thì một kích đó là do Viễn Niết Bàn Cảnh gây nên!
Nhưng nếu nói thật, nhị trưởng lão có tin hay không là một chuyện, nếu ông ta tin vào chuyện này, ät hẳn La Thiên Tông sẽ nhượng bộ, vậy thì vị đại nhân kia sẽ buông tha không tiêu diệt La Thiên Tông nữa, như vậy chẳng phải hẳn ta sẽ tổn thất lớn hay sao?
"Bắc vực này, sắp thay đổi rồi.
Tưởng tượng đến việc bắc vực xuất hiện một gã cường giả thần bí, thậm chí gã đó còn là tồn tại trên hẳn Niết Bàn Cảnh, Võ Phi Dương có chút bất an.
Sau khi nhị trưởng lão rời khỏi cung điện, hắn ta cũng không dám ở lại thêm bất cứ giờ phút nào, trực tiếp bay về La Thiên Tông.
Dù sao có thể có một cường giả Niết Bàn Cảnh thần bí ẩn náu gần thủ đô, hơn nữa theo tin tức, hắn ta rất có thể là địch nhân!
Đối với Nhị trưởng lão nhưng ông ta mà nói, đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Vì vậy, ông ta thậm chí còn không dám đến Lãnh gia xem xét vết tích là thiên bia kia lưu lại, nếu không có khi ông ta và La Thiên Tông sẽ thay đổi chủ ý ngay.....