Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1



Chương 1

Núi Côn Luân.

Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa.

Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền.

“Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!”

“Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!”

“Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”.

“Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con”.

“Đây là bí tịch của Quỷ Môn Thập Tam Châm! Quỷ Môn Thập Tam Châm tái hiện giang hồ đã đủ cho cậu! Lúc đó sẽ có rất nhiều người đến bái cậu làm thầy, cậu cần phải chú ý”.

“Dược Vương Bảo Điển cũng cho cậu đấy. Đây là quyển hạ, cậu tự nghiên cứu đi, tất cả loại bệnh nan y trên thế giới đều có thể chữa trị!”

“Đây là cách sử dụng thuật dịch dung, còn có phương thuốc của đan Dưỡng Nhan, đan Mỹ Dung, đan Định Nhan, tất cả đều ở trên đó, nó có thể giúp cậu trở thành bạn của phái nữ!”

“Đây là phương pháp phối chế thuốc độc và cách giải độc, cho cậu này”.

“Thầy ơi…”

“Cút đi!”

“Tôi không chịu nổi nữa!”

“Ông trời ơi, nếu con có tội thì xin ông hãy mang con đi, tại sao ông lại để thằng nhóc chết tiệt Diệp Bắc Minh này tới hành hạ chúng con chứ?”

“Bắc Minh, bây giờ cậu đã nhận được chân truyền từ chúng tôi, cậu đi nhanh lên đi!”

“Chúng tôi không còn gì để dạy cậu nữa!”

Máu sôi sùng sục, tai vạ người khác!

“Cậu có đi không? Rốt cuộc cậu có chịu đi hay không? Cậu mà không đi, tôi chết cho cậu xem!”

“Thầy Tam Thập cửu, thầy đừng tự làm mình tổn thương, con đi là được mà, hu hu hu…”, Diệp Bắc Minh lộ ra vẻ mặt đau lòng muốn chết.

“Bắc Minh, con hãy nhớ kĩ! Xuống núi nhất định phải làm những điều mình thích, làm những điều mình thích nhé!”

“Con biết rồi ạ, phải làm những điều mình thích!”, Diệp Bắc Minh lớn tiếng đáp.

Lên đường trở về.

Chín mươi chín người thầy của Diệp Bắc Minh đã sắp phát điên rồi.

Trong năm năm qua, việc khiến họ hối hận nhất là nhận Diệp Bắc Minh làm học trò.

Bởi vì thiên phú tu luyện của tên nhóc này thực sự quá khủng khiếp.

Cậu ta không chỉ tu luyện võ đạo, y thuật, ngân châm, kiếm thuật, thân pháp, khinh công, dịch dung đến mức cao nhất mà còn giỏi hơn cả thầy!

Gần như đã vượt qua những người thầy như họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.