Chương 1057
Tống Trí Vân ngẩn người, mở to đôi mắt.
Giống như gặp ma!
Diệp Bắc Minh lại nói người canh giữ là cái thá gì?
Mẹ kiếp!
Người canh giữ là đồ vật chắc?
Vãi!
“Người canh giữ gần như mạnh nhất Long Quốc, địa vị sánh ngang Long chủ”.
Tống Trí Vân dường như thét lên: “Cậu nói người canh giữ là cái gì!”
“Mẹ kiếp, cậu có thái độ gì thế hả?”
“Lửa giận ngút trời!”
Bỗng nhiên.
Ầm!
Một tiếng sét đánh vang lên.
Tống Trí Vân hoa mắt, Diệp Bắc Minh đã xuất hiện trước ông ta.
Giơ tay tóm chặt cổ của ông ta!
“Cậu muốn làm gì?”
Tống Trí Vân kinh hãi.
Sức mạnh của Diệp Bắc Minh kh ủng bố đến mức nào, toàn thân bùng ra một luồng khí huyết ngút trời.
Bùng phát ra một ảo ảnh hình rồng màu đỏ, Tống Trí Vân kinh sợ đến mức ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Cảm giác khó thở truyền đến!
Bàn chân ông ta rời khỏi mặt đất!
Diệp Bắc Minh thản nhiên trả lời: “Lấy mạng của ông!”
Bóp mạnh!
Rắc một tiếng giòn tan, cổ của Tống Trí Vân bị bóp vỡ tại chỗ.
Thậm chí ông ta cũng không dám tin, mình lại chết như vậy!
Diệp Bắc Minh, cậu ta dựa vào cái gì chứ?
“Long soái!”
Thư ký tiền kinh hãi kêu một tiếng, suýt sợ ngây ngốc.
Mười mấy giây sau, thư ký Tiền mới phản ứng lại, chấp nhận sự thực Tống Trí Vân đã chết!
Anh ta nuốt nước miếng: “Long soái, cậu… làm sao cậu có thể giết Tống Trí Vân?”
Tê dại da đầu!
Tim như muốn nổ tung!
Diệp Bắc Minh buồn cười: “Có gì mà không thể giết?”
Thư ký Tiền ngẩn người: “Ông ta là người đại diện của người canh giữ”.
“Ha ha ha!”
Diệp Bắc Minh cười: “Thư ký Tiền, người canh giữ thì đã làm sao?”
“Nếu bọn họ dám đến gây chuyện với tôi, tôi giết luôn một thể!”