Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1525



Chương 1525

Sau khi tiến vào đất tổ.

Anh nhờ tháp Càn Khôn Trần Ngục lần theo khí tức của các sư tỷ trước.

Một lát sau.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục buồn bực nói: “Nhóc à, mấy sư tỷ của cậu không tầm thường đâu!”

“Hả?”

Diệp Bắc Minh nhướng mày hỏi: “Sao thế?”

Giọng điệu tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm túc: “Khi tôi mới gặp cậu, lúc đó vừa mới thức tỉnh nên tôi cực kỳ yếu ớt”.

“Không thể nào nhìn thấu cảnh giới của các sư tỷ của cậu, nên tìm không ra nơi bọn họ mất tích âu cũng là chuyện thường tình!”

“Mà giờ, nhờ thực lực của cậu tăng tiến, tình hình của tôi cũng tốt hơn nhiều”.

“Thế mà, đến giờ vẫn còn không tìm thấy khí tức của các sư tỷ của cậu, quả thật rất kỳ lạ!”

Diệp Bắc Minh khó hiểu hỏi: “Có gì kỳ lạ chứ?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: “Nguyên nhân thứ nhất là do các sư tỷ của cậu có mang theo thứ gì đó để giấu khí tức”.

“Hơn nữa, đây không phải hàng tầm thường đâu!”

“Nguyên nhân thứ hai là các sư tỷ của cậu biết sự tồn tại của tôi nên cố tình né tránh tôi”.

“Khiến tôi không thể tìm thấy bọn họ!”

Nếu đúng là vậy.

Thì thật đáng sợ!

Diệp Bắc Minh trầm ngâm nói: “Cảnh giới của các sư tỷ của tôi là gì đây?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Không biết!”

Diệp Bắc Minh nhướng mày.

Đến cả tháp Càn Khôn Trấn Ngục mà cũng không biết cảnh giới của các sư tỷ.

Cũng không thể tìm thấy các sư tỷ.

Anh chỉ có thể đi từng bước tính từng bước mà thôi.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở anh: “Nhóc con, đừng nhớ tới sư tỷ của mình nữa”.

“Việc quan trọng trước mắt của cậu là nhanh chóng tăng tiến cảnh giới!”

Diệp Bắc Minh gật đầu đáp: “Đúng thể, tăng cấp thực lực là quan trọng nhất”.

“Chẳng biết tình hình trong đất tổ Côn Luân Hư thế nào nữa, đi tìm ai đó hỏi trước đã”.

Nói xong, anh định bụng rời khỏi sơn cốc.

Bỗng nhiên.

Diệp Bắc Minh tối sầm mặt mày, nhìn về một hướng nói: “Có người đến đây!”

Hơn mười người tu võ đi vào trong sơn cốc, trong đó có hai người có cảnh giới Tiên Thiên.

Năm Võ Thần.

Những người còn lại đều là Võ Đế!

Sau khi bọn họ nhìn thấy Diệp Bắc Minh thì nhanh chóng tản ra bao vây anh.

Một người trẻ tuổi trong số đó bước tới, mở một bức tranh ra, hỏi: “Anh chính là Diệp Bắc Minh à?”

Con ngươi anh lạnh xuống!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.