Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 166



Chương 166

“Lúc tôi biết đã muộn rồi”.

Hô hấp Diệp Bắc Minh dồn dập.

Trong con ngươi tràn đầy tia máu!

Anh giống như một con dã thú, lạnh giọng hỏi: “Là ai muốn giết cả nhà tôi?”

“Người kia không phải người cậu có thể động, dù là tôi cũng không động nổi vào hắn”, chiến thần Lăng Phong khẽ lắc đầu.

Diệp Bắc Minh vô cùng thông minh!

Anh suy đoán: “Ông thân là chiến thần, chi phối quân doanh hành tỉnh Đông Nam”.

“Dưới tay có hàng triệu đại quân!”

“Toàn bộ Long Quốc có mấy người ông không động nổi?”

“Hắn là người Long Đô?”

“Dù là người của Long Đô, e rằng cũng là người của gia tộc lớn, thậm chí là tầng lớp cấp cao Long Đô?”

Chiến thần Lăng Phong rất kinh ngạc, ông ta không thể tin nổi nhìn Diệp Bắc Minh: “Đầu óc cậu khiến người ta có chút sợ hãi”.

Diệp Bắc Minh nói: “Là ai?”

“Không thể nào nói cho cậu”, chiến thần Lăng Phong lắc đầu: “Tôi vốn đã đồng ý với người này, giúp hắn giết cậu!”

“Bây giờ tôi đổi ý rồi!”

“Thiên phú của cậu khiến người ta kinh ngạc, khiến người ta khiếp sợ!”

“Tôi nổi lên lòng yêu mến nhân tài, bây giờ cậu quỳ xuống, nhận tôi làm nghĩa phụ”.

“Tôi có thể giúp cậu giả chết, chuyện này đến đây là kết thúc!”

“Tôi có thể đảm bảo, hai mươi năm sau cậu sẽ ngồi ở vị trí của tôi, sắc phong chiến thần. Đến khi đó, cậu muốn giết ai thì cứ giết!”

Vị trí chiến thần!

Không ai không rung động!

Toàn bộ Long Quốc, chiến thần không vượt quá ba mươi người.

Mỗi một người đều là tồn tại đáng sợ trấn giữ một tỉnh.

Diệp Bắc Thần bất ngờ: “Tôi giết con trai ông, ông còn muốn lôi kéo tôi?”

“Ha ha ha ha!”

Chiến thần Lăng Phong cười lớn: “Quân Vô Hối là con trai tôi, thiên phú rất tốt, cũng rất cố gắng”.

“Bồi dưỡng để làm người nối nghiệp, trên thực tế cũng không tệ”.

“Nhưng sau lưng nó có nhà họ Quân ở Trung Hải”.

“Vì vậy, Quân Vô Hối mới có thân phận và địa vị như ngày hôm nay! Hơn nữa, cậu cho rằng tôi chỉ có một đứa con trai? Chết một Quân Vô Hối, có thêm một Diệp Bắc Minh, không thua thiệt, không thua thiệt chút nào”.

“Ông nghĩ nhiều rồi”, Diệp Bắc Minh lắc đầu.

“Không làm nghĩa phụ, làm sư phụ cũng được”.

Chiến thần Lăng Phong cau mày, không đạt được lợi ích cao nhất ban đầu, thì cũng phải đạt được lợi ích tương đối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.