Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1779



Chương 1779

Gương mặt xinh đẹp của Mộ Thiên Thiên nóng lên: “Còn có các loại mỹ nữ tuyệt sắc, cung người giải trí!”

“Chờ đã!”

Cô ta sửng sốt, trừng lớn đôi mắt đẹp: “Anh tới nơi này không phải là vì gái đẹp chứ?”

Diệp Bắc Minh trực tiếp ra tay.

Ầm!

Một tiếng động rung trời vang lên, cửa lớn Thiên Quân Lâu ầm ầm nổ tung.

Người qua đường bốn phía nhìn thấy hành động điên cuồng của Diệp Bắc Minh thì đều đồng loạt hít sâu một hơi!

Mộ Thiên Thiên cũng ngây người: “Anh… Anh làm gì đấy?”

“Anh điên rồi sao?”

“Chủ nhân nơi này Thái tử Đại Chu, anh làm như vậy thật sự không sợ…”

Mấy người Diệp Chính Đức trợn mắt há hốc mồm: “Vương thượng, ngài đây là?”

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt lên tiếng: “Đương nhiên là lấy lại vật thuộc về nhà họ Diệp!”

Một giây sau.

Diệp Bắc Minh bước hẳn vào bên trong Thiên Quân Lâu: “Bảo Thái tử cút ra đây, Ám Dạ Vương trở lại!”

Đù má mẹ ơi!

Dù Mộ Thiên Thiên là con gái cũng suýt chút nữa không nhịn được mà chửi bậy!

Một kiếm đánh nát cửa lớn Thiên Quân Lâu, còn bảo Thái tử cút ra đây?

Đù má!

Đám lính già Diệp Chính Đức kích động, nhiệt huyết sôi trào!

Điên cuồng!

Quá mẹ nó điên cuồng!

Dù là Ám Dạ quân vương chân chính sống lại cũng không thể điên cuồng đến vậy đi!

Cùng lúc đó.

Trong Thiên Quân Lâu, căn phòng xa hoa nào đó.

Bát Vương gia đẩy cửa vào: “Đời sau của Ám Dạ Vương trở lại, người kia tên là Diệp Bắc Minh!”

Trên chiếc giường mềm mại trong phòng, một người đàn ông trẻ tuổi đang nằm trên đùi của một người phụ nữ quyến rũ.

Đôi bàn tay ngọc thon dài chậm rãi ấn huyệt thái dương của người đàn ông.

Người đàn ông trẻ tuổi nhắm mắt hưởng thụ: “Bát thúc, chú gấp cái gì?”

Bát Vương gia nhíu mày: “Thái tử, đã lúc nào rồi, cháu còn nằm đây hưởng thụ?”

Người này chính là Thái tử của hoàng triều Đại Chu, Chu Huyền!

Chu Huyền lắc đầu không quan tâm: “Một tên Diệp Bắc Minh mà thôi, sợ cái gì?”

“Chẳng phải chỉ là diệt nhà họ Chu thôi sao?”

“Kẻ hèn một tên Chu thái sư cũng đáng giá nhắc đến sao?”

Bát Vương gia trầm mặt: “Hừ, cháu thật sự không sợ sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.