Trực tiếp sử dụng Nguyên Thiên Thần Nhãn!
"Hả?"
Diệp Bắc Minh kinh ngạc phát hiện: "Trong không khí có một ít khí đen mắt thường không nhìn thấy đang tung bay?"
"Chính xác, đây chính là mầm mống tội ác!"
"Mầm mống tội ác?"
"Vùng đất Nhật Lạc không hề có ánh mặt trời, đại diện cho bóng tối vĩnh hằng!"
Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang vọng: "Trong bóng tối sẽ nảy sinh tội ác!"
"Những tội ác này người tu võ không thấy được, nhưng chúng chân thực tồn tại!"
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ nhúc nhích: "Có giống với vật chất tối trong vũ trụ không?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hừ lạnh: "Thằng kia, bản tháp đang nói chuyện thần học với cậu, cậu đừng có mà nói khoa học!"
Diệp Bắc Minh: "..."
"Được!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói tiếp: "Ma khí tinh thuần nhất thế gian cũng sinh ra trong bóng tối".
"Mầm mống tội ác cũng nảy sinh trong bóng tối, cả hai tuy khác nhau nhưng lại có hiệu quả giống nhau".
"Cậu cẩn thận cảm nhận, nó có lợi cho việc tăng cảnh giới của cậu".
Diệp Bắc Minh âm thầm gật đầu, ghi nhớ trong lòng.
Đột nhiên.
Một lão giả ngăn cản Diệp Bắc Minh: "Anh Diệp, tiểu thư nhà tôi có lời mời!"
Nói xong, ông ta quay đầu chỉ chỉ một cô gái đeo khăn che mặt cách đó không xa.
Cô ta mặc một bộ váy dài nổi bật.
Thân thể mềm mại có lồi có lõm.
Dù mang theo khăn che mặt, cô gái kia cũng khiến người khác có cảm giác cực kỳ nghiêng nước nghiêng thành!
Cùng là gái đẹp, Chu Hoàng chỉ nhìn thoáng qua liền cảm giác được uy hiếp vô cùng lớn!
Diệp Bắc Minh phun ra ba chữ: "Không có hứng".
Nụ cười của lão giả đọng lại, lạnh lùng đáp: "Anh Diệp, cậu vừa tới vùng đất Nhật Lạc, còn chưa biết tình huống nơi này như thế nào đúng không?"
"Tôi có lòng nhắc nhở một câu, tiểu thư nhà tôi đến từ nhà họ Đỗ!"
Chu Hoàng sửng sốt: "Nhà họ Đỗ!"
Lão giả cười cực có thâm ý: "Anh Diệp, xem ra bạn của cậu đã biết nhà họ Đỗ có ý nghĩa như thế nào".
"Nếu đã vậy, đi theo tôi một chuyến đi".
Trong giọng nói của ông ta mang vẻ ra lệnh!