Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2289: Hồi nãy ông nói truy sát là chuyện gì nữa?



 "Lão tổ cảnh giới Thần Chủ hậu kỳ Lăng Tác Cổ của nhà họ Lăng, Ngạo Thương Khung của nhà họ Ngạo!"  

 

"Dạ Nhân Hoàng của nhà họ Dạ, cả vị lão tổ Kiếm Thần của nhà họ Giang nữa, tất cả đã chết cả rồi!"  

 

Nhan Như Ngọc giật mình: "Chuyện này là sao?"  

 

"Ai làm? Ai mà có bản lĩnh thế!"  

 

Trông La Vãn Vãn hoảng sợ thất rõ: "Còn có thể là ai? Chính là tên khốn kiếp đó đấy ạ!"  

 

"Ai cơ?"  

 

Nhan Như Ngọc sửng sốt: "Tên khốn kiếp nào cơ?"  

 

La Vãn Vãn hít một hơi thật sâu: "Diệp Bắc Minh, tên khốn Diệp Bắc Minh đấy ạ!"  

 

Nhan Như Ngọc há hốc mồm: "Cậu ta ư? Sao cậu ta làm được?"  

 

Tại một nơi heo hút trong khu vườn phía sau gia tộc Đạm Đài.  

 

Diệp Bắc Minh cất lời: "Nơi này không có ai, giờ ông nói đi".  

 

Cổ Tuyền nhắc nhở anh: "Này, anh có biết thân phận của ông nội tôi là gì không đấy?"  

 

"Chính anh là người cần nhờ vả ông ấy cơ mà, anh tỏ thái độ gì thế hả?"  

 

Cổ Thông Thiên quở trách: "Tuyền Nhi, im lặng!"  

 

Đoạn ông ta khẽ mỉm cười nhìn Diệp Bắc Minh: "Cậu Diệp, cháu gái tôi được chiều riết sinh hư ấy mà".  

 

"Cậu đừng để ý, con người Tuyền Nhi không xấu đâu".  

 

Cổ Tuyền ngẩn người, cô ấy chưa bao giờ thấy ông nội đối xử khép nép với ai như thế cả.  

 

Cho dù những khi gặp đủ loại người tài xuất chúng trong nhà họ Cổ thì ông nội vẫn uy nghiêm vô cùng.  

 

"Hôm nay ông nội sao thế nhỉ?"  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không sao, mong tiền bố Cổ hãy kể cho tôi biết chuyện về Yêu tộc".  

 

"Tiền bối? Ha ha!"  

 

Cổ Thông Thiên cười vui vẻ.  

 

Ông ta rất thích được gọi là "tiền bối".  

 

Con người Diệp Bắc Minh luôn như thế.  

 

Ông tôn trọng tôi một thước, tôi kính ông một trượng!  

 

"Cậu Diệp, cậu thật sự không biết cô gái này là Yêu tộc sao?", nét mặt Cổ Thông Thiên trở nên nghiêm nghị.  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi không biết".  

 

"Mà Yêu tộc thì sao? Hồi nãy ông nói truy sát là chuyện gì nữa?"  

 

Cổ Thông Thiên nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ ngờ vực.  

 

Nhưng lại thấy khuôn mặt Diệp Bắc Minh vẫn bình tĩnh như thường.  

Chẳng giống nói dối chút nào.  

 

Ông ta nhìn thẳng vào mắt Diệp Bắc Minh mà quan sát: "Xem ra cậu Diệp vẫn chưa biết, từ xưa đến nay, những cuộc tranh chấp giữa con người và Yêu tộc chưa bao giờ dừng".  

 

"Con người săn giết ma thú nhằm lấy tinh hạch".  

 

"Còn những ma thú hóa hình thành công chính là Yêu tộc".  

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Chị Tiểu Yêu là con người ngay từ khi tôi mới biết chị ấy rồi".  

 

"Hơn nữa, ban đầu thực lực của chị ấy còn không bằng ma thú cấp mười hai, chị ấy không thể nào là Yêu tộc hóa hình thành con người được!"  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.