Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2350: “Ông hỏi tôi hay tôi hỏi ông đây?”



 Rồi điên cuồng vặn vẹo cơ thể mình.  

 

Xương cốt đứt gãy, đâm sâu vào máu thịt và lục phủ ngũ tạng.  

 

Lúc này, ông ta cảm giác như có vô số dã thú đang cắn xé máu thịt của mình.  

 

Lão già mắt chột hãi hùng, cuồng loạn cầu xin sự tha thứ: “Cậu Diệp, tôi biết sai rồi... tha cho tôi đi, xin cậu tha cho tôi...”  

 

“Cậu muốn biết gì thì cứ việc hỏi tôi”.  

 

“Tôi biết gì thì sẽ nói hết cho cậu mà!”  

 

Diệp Bắc Minh thở dài nói: “Tôi còn tưởng ông có thể chịu được mười lăm phút đấy, vậy mà đến mười giây cũng chịu không nổi sao?”  

 

Mười lăm phút ư?  

 

Ông ta nào có thể chịu nổi sự đau đớn ấy chứ, đến một giây ông ta cũng không chịu được nữa là.  

 

Người thanh niên trước mặt ông ta là ác ma ư?  

 

Trong mắt lão già mắt chột tràn ngập sự sợ hãi cùng cực.  

 

Diệp Bắc Minh đưa tay lên, mười ba cây kim bay lên.  

 

Nỗi đau đớn trên người ông ta biến mất.  

 

“Cảm ơn, cảm ơn...”  

 

Lão già mắt chột cảm động rớt nước mắt.  

 

“Vấn đề thứ nhất, ai phái các ông tới đây?”  

 

Lão già mắt chột trả lời không chút do dự: “Là lão tổ của nhà họ Dư!”  

 

“Ông ta truyền ba mệnh lệnh, thứ nhất là tìm Long Châu”.  

 

“Thứ hai là đưa cậu trở về nhà họ Dư”.  

 

“Thứ ba là đứa trẻ trong bụng người phụ nữ của cậu”.  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Long Châu? Cái ông nói là cái này à?”  

 

Diệp Bắc Minh lật tay lại, một viên Long Châu xuất hiện trong lòng bàn tay anh.  

 

Lực lượng sinh mệnh thuần khiết ập tới chỗ ông ta.  

 

Lão già mắt chột vui sướng, gương mặt già nua của ông ta đỏ bừng.  

 

Rồi niềm vui ấy bỗng hóa thành kinh hãi: “Long Châu của tộc Rồng đen ở trong tay cậu sao?”  

 

“Ôi!”  

 

Ông ta hít một hơi thật sâu rồi nói: “Không thể nào!”  

 

“Cậu... sao cậu có được nó thế?”  

 

Diệp Bắc Minh cất Long Châu vào rồi nói: “Ông hỏi tôi hay tôi hỏi ông đây?”  

 

Lão già mắt chột hãi hùng cúi đầu: “Không dám ạ!”  

 

Diệp Bắc Minh hỏi tiếp: “Lão tổ nhà họ Dư cần Long Châu làm gì?”  

 

Lão già mắt chột nuốt nước miếng đáp: “Lão tổ tu luyện Hóa Long quyết của tộc Rồng đen nên muốn biến thành một con rồng thật sự!”  

 

“Mà máu tươi của Ma tộc lại giúp ích cho việc hóa rồng nên lão tổ cần máu tươi của cậu!”  

“Vậy sao ông ta lại bắt mẹ của tôi? Tại vì sao chứ?”  

 

Lão già mắt chột do dự nói: “Cái này...”  

 

Diệp Bắc Minh lười chờ đợi.  

 

Phụt! Phụt! Phụt!  

 

Mười ba cây kim lại đâm xuống.  

 

“Á...”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.