Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2356



 Hoàn toàn không để ý đến Lâm Tiêu!  

 

 

Vẻ mặt Nhan Như Ngọc rất lạnh lùng: "Xin lỗi, tôi có hẹn với người ta rồi".  

 

Một câu khiến xung quanh hoàn toàn chấn động!  

 

"Cái gì?"  

 

"Cô Nhan đã có hẹn với người khác?"  

 

"Đậu má! Là ai? Là ai cướp đi trái tim của cô Nhan?"  

 

"Mẹ nó!"  

 

"Đừng kích động, có lẽ là một cô gái khác thì sao!"  

 

"Đúng đúng đúng, nhất định là cô gái khác", một số người tu võ tự an ủi bản thân.  

 

Nụ cười của Lâm Tiêu khựng lại, có chút lúng túng gật đầu: "Được rồi".  

 

La Vãn Vãn dậm chân: "Chị Nhan, không phải là tên kia không đến chứ?"  

 

Nhan Như Ngọc liếc nhìn bốn phía, tất cả mọi người đều đang đứng.  

 

Chặn hết tầm mắt của cô ta.  

 

Cô ta mỉm cười: "Mời mọi người ngồi xuống được không?"  

 

"Được, chúng tôi nghe cô Nhan".  

 

Tất cả người tu võ ở đây đều ngồi về vị trí của mình.  

 

Nhan Như Ngọc lập tức nhìn thấy Diệp Bắc Minh ngồi trong góc!  

 

Trên gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ vui mừng, đi thẳng đến chỗ Diệp Bắc Minh!  

 

"Đậu má!"  

 

Chu Chí Cao kích động đến mức khuôn mặt run rẩy: "Anh Diệp, cô Nhan đang đi về phía chúng ta sao?"  

 

"Mỹ nữ số một Tinh Đảo đang đi về phía chúng ta!"  

 

"Anh Diệp, anh có thấy không? Không phải tôi đang nằm mơ chứ?"  

 

Chu Chí Cao khẩn trương hẳn lên.  

 

Dưới ánh mắt của vô số người, Nhan Như Ngọc thật sự dừng ở trước cái bàn kia!  

 

"Cái gì?"  

 

"Chu Chí Cao? Tên nhóc nhà họ Chu kia?"  

 

"Mặc dù nhà họ Chu cũng có chút thực lực, nhưng Chu Chí Cao chỉ là bao cỏ thôi!"  

 

"Dựa vào cái gì mà hắn ta lại được hẹn cô Nhan?"  

 

Chu Chí Cao ấp úng: "Cô Nhan, chào… chào cô!"  

 

Nhan Như Ngọc gật đầu: "Chào cậu".  

 

Chu Chí Cao tự giới thiệu: "Cô Nhan, tôi tên là Chu Chí Cao, tôi là..."  

 

Nhan Như Ngọc lại nhìn về phía Diệp Bắc Minh: "Tôi đã đến rồi mà cậu lại để tôi đứng như thế sao?"  

 

Diệp Bắc Minh chỉ vào cái ghế bên cạnh: "Cái ghế ở chỗ này, cô không tự biết ngồi sao?"  

 

Toàn bộ Tinh Thần Lâu hoàn toàn tĩnh mịch!  

Thời gian cứ như dừng lại vậy.  

 

 

Tất cả mọi người đều há to mồm, không dám tin nhìn một màn này!  

 

 

Chu Chí Cao mở to mắt như muốn rơi ra ngoài: "Hả… Hả… Hả? Anh Diệp, anh..."  

 

 

La Vãn Vãn hừ lạnh một tiếng: "Ê, là anh hẹn chúng tôi, sao lại không lễ phép như vậy?"  

 

 

Nhan Như Ngọc mỉm cười: "Được rồi, Vãn Vãn".  

 

 

Cô ta tiện tay kéo cái ghế ra, ngồi xuống bên cạnh Diệp Bắc Minh.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.