Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2363: Quy mô lớn không thể xảy ra.



 Xung quanh hoàn toàn chấn động!  

 

 

Một lão già hàng thứ nhất kích động nói bằng chất giọng khàn khàn: "Tinh phách Yêu Thần trong truyền thuyết? Nó có thể cải tử hoàn sinh!"  

 

"Hiệu quả có thể so sánh với thần dược, thậm chí có thể tái tạo lại thân xác!"  

 

"Sao nhà họ Tô lại có thể bằng lòng lấy thứ này ra đấu giá chứ?"  

 

Xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch!  

 

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào tinh phách Yêu Thần trong tay Tô Lê.  

 

Kích động đến mức hô hấp như dừng lại!  

 

Tô Lê cười nhạt một tiếng: "Nhà họ Tô có một đạo lý thế này: Vạn vật đều có giá, vạn vật đều có thể bán!"  

 

"Cho nên, chỉ là một tinh phách Yêu Thần thôi, không có gì lớn cả".  

 

"Mọi người cứ việc ra giá là được".

"Tinh phách Yêu Thần, không có giá khởi điểm, hiện tại bắt đầu đấu giá!"  

 

Lời này lập tức khiến xung quanh náo động.  

  Advertisement

"Một tỷ đồng!"  

 

"Một tỷ rưỡi!"  

 

"Ba tỷ!"  

 

"Ba tỷ ba!"  

 

Trải qua bốn vòng tăng giá, tinh phách Yêu Thần tăng lên mức giá ba tỷ ba kinh khủng.  

 

Lúc này, người của Thương Khung cung đến.  

 

Lục Đằng dẫn mười mấy người xông tới.  

 

"Tinh phách Yêu Thần! Thế mà có thứ tốt này!"  

 

Một lão già kích động: "Cung chủ, nếu giành được vật này thì có thể chữa trị kinh mạch bị tổn thương của Tiêu Nhi!"  

 

Lục Đằng chợt hô lên một câu: "Lão phu ra giá năm tỷ!"  

 

"Tôi là Lục Đằng, chủ nhân của Thương Khung cung!"  

 

"Mọi người cho tôi chút mặt mũi, đừng tranh giành với tôi!"  

 

"Lục Đằng tôi cảm ơn mọi người, nếu mọi người vẫn còn muốn tiếp tục tranh đoạt, hẳn ai cũng biết nội tình của Thương Khung cung rồi!"  

 

Lễ trước, binh theo!  

 

Giờ phút này, toàn bộ phòng đấu giá yên tĩnh lại!  

 

Một giây sau.  

 

Chợt nổ tung!  

 

"Năm tỷ!"  

 

"Đù má!"  

 

"Hầy...", những người vừa ra giá sôi nổi lắc đầu, lựa chọn từ bỏ.  

 

Chu Chí Cao nuốt nước miếng: "Mẹ nhà nó, đúng vung tiền như rác!"  

 

Tô Lê mỉm cười: "Lục cung chủ ra giá năm tỷ, còn ai ra giá cao hơn không?"  

 

Nhưng đúng vào lúc này.  

 

Một âm thanh lạnh nhạt vang lên: "Mười tỷ".  

 

Tạch! Tạch! Tạch! Tạch!  

 

"Mười tỷ?"  

 

"Điên rồi sao?"  

 

Mấy ngàn ánh mắt đồng loạt quay đầu nhìn về phía góc xó xỉnh sau cùng.  

 

Dù là mười người đeo mặt nạ ngồi hàng đầu tiên cũng không nhịn được mà quay đầu!  

 

Nơi ánh mắt hướng về chính là Diệp Bắc Minh!  

 

"Lão đại?"  

Chu Chí Cao bị dọa đến lạnh cả người, suýt chút nữa nằm rạp trên mặt đất: "Không thể lên giá bậy bạ... Sẽ chết người..."  

 

 

Hắn ta sợ phát khóc!  

 

 

Đôi mắt Lục Đằng hóa thành lợi kiếm phóng ra xa: "Diệp Bắc Minh, lại là cậu!"  

 

 

"Ồ?"  

 

 

Tô Lê hơi sửng sốt, rõ ràng không ngờ có người ra giá mười tỷ!  

 

 

"Vị công tử này, anh chắc chắn chứ?"  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.