Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2482



 

 Đám người còn chưa kịp lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ.  

 

Một giọng nói uy nghiêm đã vang lên: "Mấy người tới nhanh quá, lão rùa già tôi không chạy nổi nữa rồi!"  

 

Ầm ầm!  

 

Mặt đất chấn động, một con rùa to lớn cao mấy trăm mét bò tới.  

 

Hóa thành một lão già.  

 

"Huyền Vũ Tôn Giả!"  

 

Sắc mặt đám người Kỷ Hoài An trắng bệch.  

 

"Gào!"  

 

Một tiếng hổ gầm truyền đến, khiến màng nhĩ của mọi người đều chấn động đau nhức kịch liệt!  

 

Một Chí Tôn loài người nuốt nước miếng: "Ba vị Tôn Giả Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ đều đến!"  

 

"Vị cuối cùng đương nhiên là..."  

 

"Bạch Hổ Tôn Giả!"  

 

Tất cả mọi người nhìn lại.  

 

Chỉ thấy một con hổ trắng có chín cái đầu đi tới, hóa thành bộ dáng một thiếu niên.  

 

Trong cổ họng hắn ta phát ra giọng nói già nua không tương xứng với bề ngoài: "Không sai, là bản tọa!"  

 

"Ông trời ơi..!"  

 

"Bốn vị Tôn Giả của Ma tộc đều đến?"  

 

"Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?", một vài người tu võ bị dọa đến mức cả người run rẩy, toàn thân bị mồ hôi thấm ướt.  

 

"Tôi hối hận rồi, tôi không nên tới đây..."  

 

Rất nhiều người kêu lên.  

 

Cũng có người kêu ca: "Tôi có thể đi trước được không?"  

 

Thế nhưng không ai dám rời đi!  

 

Thanh Long Tôn Giả lắc đầu: "Bạch Hổ, cậu tới chậm rồi".  

 

Bạch Hổ Tôn Giả cười lạnh: "Tới chậm thì sao chứ, tôi cũng muốn được chia một ít huyết mạch Ma Hoàng!"  

 

Chu Tước Tôn Giả không nhịn được nói: "Được rồi, hai người ở đâu cũng đều muốn ganh đua!"  

 

"Hôm nay là tình huống đặc biệt, huyết mạch Ma Hoàng xuất thế, chúng ta vừa vặn ở trong Ma Uyên".  

 

"Đây là vận khí của chúng ta!"  

 

"Nhưng nếu để chậm trễ thì sẽ sinh biến, cứ chia cắt huyết mạch Ma Hoàng trước rồi nói sau!"  

 

Huyền Vũ Tôn Giả khẽ gật đầu: "Tôi không có ý kiến gì!"  

 

"Hừ!"  

 

Bạch Hổ Tôn Giả hừ lạnh một tiếng: "Tôi tới chậm, vậy để tôi ra tay đi".  

 

Ba người khẽ gật đầu.  

 

Bạch Hổ Tôn Giả đưa tay ra, đè xuống luồng ma khí kia!  

 

Ầm!  

Một lượng kinh khủng cuốn tới.  

 

 

Tất cả ma khí biến mất trong nháy mắt, để lộ ra Diệp Bắc Minh và Tôn Thiến ở bên trong.  

 

 

Vèo! Vèo! Vèo!  

 

 

Vô số ánh mắt đồng thời rơi vào trên người hai người!  

 

 

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, đây là Tôn Giả của Ma tộc!"  

 

 

"Không ngờ nơi đây lại có loại đẳng cấp này tồn tại, có chút khó giải quyết rồi!"  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.