Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2506: Tuyệt đối nghiền áp lão già áo đen!



 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi chỉ muốn gặp Tần Mộc Dao một lát!"  

 

Lão già áo đen quát lớn: "Cậu đủ rồi, lấy cớ này quá thấp kém!"  

 

"Nếu cậu muốn khiêu chiến uy nghiêm của Y Thánh Cung, hôm nay lão phu sẽ thành toàn cậu!"  

 

"Cậu tưởng rằng chỉ có mình cậu biết thành đan trong khoảnh khắc sao?"  

 

Dứt lời, lão già áo đen chợt giậm chân.  

 

Một dòng khí cuồn cuộn dâng lên, mấy chục loại dược liệu bay ra ngoài!  

 

Vù!  

 

Lão già áo đen duỗi tay, phóng thích chân hỏa trong cơ thể.  

 

Trong nháy mắt ngọn lửa hóa thành hơn mười con rắn lửa, chuyển động xung quanh dược liệu!  

 

Chỉ chớp mắt, dược hương xông vào mũi!  

 

Một viên đan dược Thánh phẩm có sáu đạo đan văn luyện chế thành công!  

 

"Lại là thành đan trong khoảnh khắc!"  

 

Mọi người kinh ngạc trừng to mắt.  

 

Lão già áo đen dùng một tay bắt lấy đan dược, ngẩng cao cằm: "Diệp Bắc Minh, cậu hãy nhớ kỹ!"  

 

"Thành đan trong khoảnh khắc chỉ là năng lực cơ sở nhất của Đan Đế lục phẩm".  

 

"Lão phu thân là Đan Đế bát phẩm, cậu muốn khiêu chiến Y Thánh Cung còn non..."  

 

Chưa kịp nói xong.  

 

Diệp Bắc Minh chợt cười: "Ai bảo ông tôi chỉ là Đan Đế lục phẩm?"  

 

Anh vung bàn tay lên, một con hỏa long xông vào dược điền của Y Thánh Cung.  

 

Hỏa long vẫy đuôi, mấy trăm gốc dược liệu bay lên.  

 

Luyện hóa ngay tại chỗ!  

 

Chỉ trong khoảnh khắc, mười viên đan dược thành hình.  

 

Thánh phẩm, sáu đạo đan văn!  

 

"Đù má!"  

 

Hô hấp ai nấy cũng gần như ngừng lại, sắc mặt ửng đỏ!  

 

Trái tim thiếu chút nữa nhảy ra cổ họng.  

 

"Một lần mà luyện thành mười viên đan dược Thánh phẩm có sáu đạo đan văn?"  

 

"Mẹ nó, đây là quái vật gì thế!"  

 

"Đù! Cậu ta muốn lên trời hả?"  

 

Dù là người không hiểu đan dược cũng biết điều này có ý nghĩa gì!  

 

Tuyệt đối nghiền áp lão già áo đen!  

 

Lão già mặc cung trang đỏ mắt: "Làm sao có thể!"  

 

"Đan Đế cửu phẩm, cậu là Đan Đế cửu phẩm!"  

Vẻ ngạo mạn trên mặt lão già áo đen đọng lại, suýt chút nữa rơi cả tròng mắt ra ngoài!  

 

 

Trong nháy mắt, khuôn mặt lão ta xám như tro tàn: "Tôi thua..."  

 

 

Bên ngoài Y Thánh Cung hoàn toàn tĩnh lặng!  

 

 

Diệp Bắc Minh bất đắc dĩ lắc đầu: "Bây giờ có thể để tôi gặp Tần Mộc Dao một lần rồi đi?"  

 

 

Trong bầu không khí yên lặng.  

 

 

Một giọng nói già nua vang lên: "Con nít con nôi, buồn cười buồn cười!"  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.