Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2539



 

 Trong lòng hắn nhấc lên sóng to gió lớn: "Làm sao có thể, chẳng lẽ tên này là một kẻ biến thái?"  

 

"Cậu ta mới chỉ Thánh Cảnh thôi! Thân thể xác thịt mà còn mạnh mẽ hơn cả mình? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào!"  

 

"Chẳng lẽ đời sau của Diệp Phá Thiên lại khủng bố đến thế?"  

 

"Không được!"  

 

Trong lòng Lâm Dật gầm lên đầy giận dữ: "Mình không thể thua!"  

 

Ánh vàng kim tuôn ra từ nhẫn chứa vật của hắn.  

 

Một giây sau.  

 

Trong tay Lâm Dật có thêm một bảo kiếm màu vàng kim.  

 

Một con kim long sinh động như thật quấn quanh thân kiếm!  

 

Rống!

...  

 

Diệp Bắc Minh không hề do dự, kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay.  

 

Chém ra một kiếm!  

 

Một tiếng "Coong" giòn giã vang lên, cảnh tượng khiến mọi người chấn động xuất hiện!  

 

...  

 

Kiếm Đoạn Long bỗng gãy thành hai đoạn!  

 

Con ngươi Diệp Bắc Minh co rút, nhanh chóng lùi về sau, nhìn chằm chằm thanh kiếm gãy trong tay: "Chuyện gì xảy ra vậy?"  

 

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Thanh kiếm này là vũ khí của Diệp Phá Thiên, kiếm trong tay người kia có đẳng cấp cao hơn kiếm Đoạn Long của cậu!"  

 

..  

 

Kiếm Đoạn Long gãy đoạn, bên ngoài ngục giam Trấn Hồn xôn xao!  

 

"Diệp Bắc Minh thua?"  

 

"Thanh kiếm Long Đồ trong tay cậu ta đã giết biết bao nhiêu người? Giờ lại gãy mất..."  

 

"Từ khi tên này đột nhiên xuất hiện đến nay, chưa từng nghe nói cậu ta thua trận!"  

 

"Thần thoại vô địch của Diệp Bắc Minh sắp kết thúc..."  

 

Hầu hết những người tu võ ở đây đều trừng to mắt, vô cùng kiêng kỵ nhìn Lâm Dật!  

 

Trái tim nhỏ của Diệp Tiêu Tiêu đập bình bịch!  

 

"Hahahaha!"  

 

Lâm Dật nhe răng cười: "Mày đúng là con sâu hèn mọn mang huyết mạch đê tiện!"  

 

"Một triệu năm trước, tổ tiên nhà họ Lâm cầm thánh kiếm chém đứt kiếm Long Đồ của Diệp Phá Thiên!"  

 

"Hôm nay, Lâm Dật tao lại chém đứt kiếm Long Đồ!"  

 

Một giây sau.  

 

Thánh kiếm nhà họ Lâm trong tay Lâm Dật bộc phát ra ánh kiếm đáng sợ, áp lực cực lớn ép xuống!  

 

Bịch! Bịch! Bịch...  

 

Người tu võ ở đó hoàn toàn chịu không nổi áp lực này.  

Ngoài cảnh giới Chí Tôn ra, gần như ai cũng quỳ trên mặt đất!  

 

 

"Đây là sức mạnh gì?"  

 

 

"Một vũ khí thôi mà có thể đè chúng ta quỳ xuống?"  

 

 

"Này, sao có thể!"  

 

 

Vô số người tu võ ngẩng đầu, đôi mắt mang theo nỗi sợ hãi nồng nặc!  

 

 

Những người cảnh giới Chí Tôn thì nhìn chằm chằm thánh kiếm của nhà họ Lâm, con ngươi già nua hiện lên vẻ vô cùng khiếp sợ!  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.