Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2650: “Tôi có thể làm chứng!”



 “Nói thật cho cậu biết nhé, vợ của sư phụ là một Hoàng Kim Thánh Long nên con gái của sư phụ thuộc tộc Thánh Long!”  

 

 

Diệp Bắc Minh chợt hiểu.  

 

Ngay lúc đó, không gian cuồn cuộn rung động.  

 

Hơn mười cánh cửa xuất hiện quanh bốn phương tám hướng Long Đảo, những người tu võ mặc kể luồng khí tức khủng khiếp ấy mà từ từ bước ra.  

 

Bọn họ nhìn con rồng vàng trong lòng Hắc Long Vương thì đều sửng sốt hét lên: “Hoàng Kim Thánh Long ư?”  

 

Ngay sau đó.  

 

Một lão già gầy gò khàn giọng nói: “Máu tươi của tộc Thánh Long vô cùng quý giá có thể kéo dài tuổi thọ của chúng ta!”  

 

Lão già kia vừa dứt lời.  

 

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt...  

 

Hàng chục nghìn ánh mắt già nua dán chặt vào con gái của Hắc Long Vương.  

  Advertisement

Tham lam.  

 

Diệp Bắc Minh thấy được sự tham lam tột cùng trên hầu hết gương mặt của bọn chúng.  

 

Trong đám đông ấy, Diệp Bắc Minh còn bắt gặp những gương mặt rất quen thuộc.  

 

Người của Tổng viện Giám Sát, Đế tộc và Kiếm Tông đều đã đến đây.  

 

Lão già gầy trơ xương của Vân Tiêu Tông cất giọng nói đầy tham lam: “Hắc Long Vương, con gái của ông thuộc tộc Hoàng Kim Thánh Long à?”  

 

“Bởi vì con gái ông ra đời nên mới dẫn thiên kiếp tới sao?”  

 

Hắc Long Vương bước lên, che chắn trước bọn họ: “Phải thì sao hả?”  

 

Lão già gầy guộc kia gật đầu nói: “Được, nếu đã vậy thì mau giao con gái ông ra đây!”  

 

Hắc Long Vương hờ hững nhìn lão già gầy guộc và đám người kia rồi nói: “Tổ tiên của tộc Rồng đen và các vị đây đã ra hiệp định rồi!”  

 

“Chỉ cần thế lực của tộc Rồng đen không rời khỏi Long Đảo thì các người vĩnh viễn không được bước chân vào lãnh địa của tộc Rồng đen!”  

 

“Hôm nay các người đến Long Đảo lẽ nào là muốn làm trái với hiệp định kia sao?”  

 

“Tổ tiên của các người đã từng dùng sơ tâm võ đạo để thề, lẽ nào các người không sợ bị cắn trả ư?”  

 

Nghe vậy, không gian lặng ngắt như tờ.  

 

Cả lũ nhìn nhau, không nói nổi một lời nào.  

 

Bỗng nhiên.  

 

“Có đúng thế không ?”  

 

Tề Đạo Khung của Kiếm Tông bước ra khỏi đám đông, cười khẩy nói: “Rõ ràng là tộc Rồng đen các người vi phạm hiệp định trước còn gì?”  

 

“Một ngày trước, Hắc Long Vương ông còn dẫn theo mười người trong tộc xông vào Kiếm Tông, lúc đó trông oai phong làm sao đấy!”  

 

Hắc Long Vương chửi to: “Đệch mợ nhà ông!”  

 

“Là Kiếm Tông phá hủy hiệp định trước, xông vào nhà họ Diệp Hoa tộc bắt cóc vợ chưa cưới của đồ đệ tôi!”  

 

“Nếu không phải vì thế thì cớ sao bổn vương chạy tới Kiếm Tông ông gây chuyện hả?”  

 

“Thế à?”  

 

Tề Đạo Khung cười quái dị nói: “Phải không?”  

 

“Hắc Long Vương, ông có bằng chứng gì không?”  

 

“Hay là ông không có bằng chứng chứng minh người Kiếm Tông tôi xông vào nhà họ Diệp Hoa tộc chăng?”  

Hắc Long Vương tối sầm: “Bổn vương tận mắt chứng kiến và tất cả người nhà họ Diệp Hoa tộc đều có thể làm chứng!”  

 

 

Diệp Thanh Lam lên tiếng: “Tôi có thể làm chứng!”  

 

 

Hạ Nhược Tuyết nói theo: “Tôi cũng có thể!”  

 

 

Tề Đạo Khung cười mưu mô: “Hai người này đều là người của nhà họ Diệp, lời nói của bọn họ có đáng tin không thế?”  

 

 

“Các người không lấy ra bằng chứng Kiếm Tông xông vào nhà họ Diệp nhưng tộc Rồng đen xông vào Kiếm Tông, ha ha...”  

 

 

Ông ta quát to: “Có mấy triệu ánh mắt chứng kiến chuyện đó đấy”.  

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.