Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2802: Thánh Vực đã chiếm lợi nhiều nhất!”



 Tử Long tán thưởng một câu, chợt chuyển giọng: "Cậu biết Ma Uyên là chỗ nào không?"  

 

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi từng nghe bố giải thích rồi, Ma Uyên là nơi liên tiếp yếu nhất giữa Ma giới và Nhân giới".  

 

"Người của Ma giới đi qua Ma Uyên là có thể thẳng tới Nhân giới!"  

 

Tử Long nhẹ gật đầu, rồi lắc đầu: "Nói đúng một nửa!"  

 

"Ồ? Tiền bối Tử Long, chẳng lẽ trong đó còn có bí ẩn khác?", ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng trọng.  

 

Tử Long yên lặng một lát, mới chậm rãi mở miệng: "Ma giới còn có một cái tên khác, là Ma Vực!"  

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Ma Vực?"  

 

Tử Long nhìn anh: "Nghe được hai chữ Ma Vực này, cậu liên tưởng đến điều gì?"  

 

"Ừm..."  

 

Diệp Bắc Minh trầm ngâm.  

 

Trong đầu chợt lóe lên, bật thốt ra: "Thánh Vực?"  

 

"Chính xác!"  

 

Tử Long hài lòng nhìn Diệp Bắc Minh: "Nhóc, cậu thực sự rất thông minh!"  

 

"Một triệu năm trước, Ma giới, Thánh Vực, thế giới Cao Võ tạo thành thế vạc ba chân!"  

 

"Ba thế giới này sinh tồn dựa vào chiến trường Thái Cổ!"  

 

"Vốn cục diện vạc ba chân rất ổn định, mãi cho đến khi..."  

 

Nói đến đây, Tử Long tạm dừng: "Có một tòa Thần miếu cổ xưa giáng từ trên trời xuống, rơi vào bên trong chiến trường Thái Cổ!"  

 

...  

 

“Một người phụ nữ mang theo một thanh kiếm, một tòa tháp tiến vào chiến trường Thái Cổ!"  

 

"Từ đó về sau, tất cả đều thay đổi!"  

 

"Không biết tin tức từ nơi nào truyền đến, đồn đãi rằng chỉ cần lấy được tòa tháp và thanh kiếm trong tay người phụ nữ kia là có thể phá vỡ thế giới này!"  

 

Trong lòng Diệp Bắc Minh rung mạnh!  

 

Lẽ nào là tháp Càn Khôn Trấn Ngục và kiếm Càn Khôn Trấn Ngục?  

 

Người phụ nữ kia là ai?  

 

Đến từ đâu?  

 

Rồi đã đi đâu?

Tử Long thấy Diệp Bắc Minh im lặng bèn tiếp lời: “Thế lực của Ma giới, Thánh Vực và thế giới Cao Võ liên tục đại chiến với tòa tháp và thanh kiếm kia!”  

 

“Mà điều càng khiến người ta cảm thấy đáng sợ là có người thấy người phụ nữ kia mang theo tháp mà kiếm tiến vào thần miếu màu đen kia!”  

 

“Trừ lần đó ra còn chưa có ai thấy tháp và thanh kiếm kia!”  

 

“Rốt cuộc ai đã lan tin ra ngoài?”  

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Là ai loan tin không quan trọng, chỉ cần tin tức ấy truyền ra ngoài”.  

 

“Cho dù là thật hay giả thì mọi người đều sẽ bị lòng tham chi phối!”  

 

Tử Long vui vẻ nhìn Diệp Bắc Minh: “Chỉ có tên nhóc nhà cậu nhìn rõ vấn đề, nhưng cho dù mọi người đều hiểu thì làm được gì?”  

 

“Cho dù chỉ có một phần mười nghìn cơ hội, chẳng sợ gì hư vô mờ mịt!”  

 

“Chỉ cần là người tu võ đều vẽ chém giết vỡ đầu để tranh đoạt nó!”  

Diệp Bắc Minh gật đầu tán đồng.  

 

 

“Tiền bối Tử Long, sau thì thế nào?”  

 

 

Tử Long thở dài nói: “Sau trận chiến triệu năm trước, thế giới Cao Võ lụi bại xuống thế giới hạng hai!”  

 

 

“Thực lực của mười kẻ đứng đầu Ma tộc của Ma giới suy giảm, thập đại Ma Hoàng hy sinh mất năm người!”  

 

 

“Ở trận chiến ấy Thiên Ma Tộc gần như bị diệt tộc...”  

 

 

“Trận chiến ấy, Thánh Vực đã chiếm lợi nhiều nhất!”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.