Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2864: Cậu ta không chết!



"Đừng... Đừng mà..."  

 

 

Đám cao tầng Thiên Vũ Tông vô cùng hoảng sợ, ngọn lửa này hoàn toàn không thể dập tắt!  

 

Chỉ có thể tuyệt vọng nhìn bản thân hóa thành tro tàn!  

 

Hùng Kim Phong sợ hãi kêu to: "Phần Thiên Chi Diễm, đây là Phần Thiên Chi Diễm!"  

 

"Diệp Bắc Minh, tên này không có chết..."  

 

Dứt lời, Hùng Kim Phong hoàn toàn bị Phần Thiên Chi Diễm cắn nuốt!  

 

...  

 

Tổng viện Giám sát, Vương Chỉ Dao vọt vào phòng: "Viện trưởng, lão Hoa, Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông bị diệt!"  

 

"Cái gì?"  

 

Hai người Vương Bình An và Hoa Côn Luân đồng thời đứng bật dậy.  

 

Bọn họ dồn dập hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"  

 

Gương mặt xinh đẹp của Vương Chỉ Dao trắng bệch: "Trên trời giáng xuống lửa lớn, Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông hóa thành tro tàn!"  

 

"Hơn hai triệu người đều chết trong biển lửa trời!"  

 

Hít hà!  

 

Vương Bình An hít sâu một hơi, hoảng sợ ngã ngồi trên mặt đất: "Trời ạ, hơn hai triệu người..."  

 

Đôi mắt Hoa Côn Luân hung hăng co rụt lại: "Tất cả chúng ta đều đánh giá thấp sát tâm của anh ta, anh ta quả là đáng mặt Sát Thần!"  

 

...  

 

Thánh Vực, Lâm Bách Hùng và một lão già bước vào phòng khách của nhà họ Tần.  

 

"Tần huynh, gấp gáp gọi chúng ta đến đây làm gì?", Lâm Bách Hùng nhướng mày.  

 

Tần Hồng Bân đang đi qua đi lại.  

 

Nhìn thấy hai người, đôi mắt ứa máu mở miệng: "Xảy ra chuyện lớn rồi!"  

 

Lâm Bách Hùng nghi hoặc: "Chuyện lớn gì mà có thể khiến anh phải đứng ngồi không yên thế này?"  

 

Giọng nói của Tần Hồng Bân run rẩy: "Quỷ Sát Môn, Thiên Vũ Tông bị diệt!"  

 

Lâm Bách Hùng sững sờ, chợt cười: "Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông? Đây chẳng phải là hai tông môn của thế giới Cao Võ sao?"  

 

"Bị diệt thì bị diệt, có gì ghê gớm đâu, đáng giá Tần huynh căng thẳng đến thế?"  

 

Tần Hồng Bân run run môi: "Cậu biết bọn họ bị diệt thế nào không?"  

 

"Ồ?"  

 

Lâm Bách Hùng hứng thú.  

 

Lão già nhà học Lục cũng tò mò hỏi: "Bị diệt như thế nào?"  

 

Tần Hồng Bân chật vật phun ra một câu: "Lửa lớn từ trên trời rơi xuống!"  

 

"Trời giáng lửa lớn, cộng lại cả hai tông môn, toàn bộ hai triệu người táng thân biển lửa!"  

 

Phòng khách rơi vào sự lặng ngắt như tờ!  

 

Lâm Bách Hùng và lão già nhà họ Lục khiếp sợ không nói nên lời!  

Tròng mắt suýt chút nữa nổ tung vì khiếp sợ!  

 

 

Một lúc lâu sau, Lâm Bách Hùng mới run rẩy hỏi ra một câu: "Anh... Anh nói cái gì?"  

 

 

Hô hấp của Tần Hồng Bân dồn dập, cánh tay run lẩy bẩy: "Tôi hoài nghi, tên kia... Cậu ta không chết!"  

 

 

Lâm Bách Hùng trực tiếp hô lên: "Không thể nào!"  

 

 

...  

 

 

...  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.